Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Huyền Hoàng khí lúc đầu tinh khiết đến cực điểm, bây giờ thực sự là loạn thành một đoàn.   

Lúc trước gặp Hắc Ám Ma Triều, pháp lực của hắn rất kỳ lạ lại có một phần ma tức Hắc Ám hòa vào. Chuyện này đã đủ cổ quái, vậy mà về sau vì mở đường máu giết mảng lớn ma vật thoát ra ngoài, hắn lại thả lỏng tâm lý phòng ngự, tiếp nhận vô tận huyết tế chi lực. Lúc này thì càng nặng hơn, pháp lực hỗn hợp loạn thất bát tao, khiến cho Huyền Hoàng khí của hắn loạn tùng phèo.   

Có điều so sánh với trước, cảnh giới tu vi của hắn ngược lại tăng lên không ít.   

Hiện tại hắn đã là cảnh giới Luyện Khí tầng tám viên mãn, đột phá Luyện Khí tầng chín cũng chỉ là chuyện đơn giản.   

Advertisement

Nhưng đối với chuyện này hắn cũng không sốt ruột, chỉ đang suy nghĩ về con đường tu hành trong tương lai!   

Trước đây hắn mượn Thiên Diễn chi thuật, đã suy tính ra một con đường tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, nếu đi theo con đường, thì dựng thành Huyền Hoàng đạo cơ không có vấn đề gì lớn. Nhưng lúc này tính chất pháp lực của hắn đã thay đổi, nếu lại đi theo con đường cũ thì không thông, cho nên, bày ra trước mặt hắn chính là hai con đường, một là dùng hết tất cả biện pháp, một lần nữa luyện hóa pháp lực khiến cho Huyền Hoàng chi khí trở lại tinh khiết nhất...   

Một con đường khác, chính là bỏ qua con đường hiện tại, một lần nữa thôi diễn Trúc Cơ chi pháp một phen.   

Có điều, dựng thành đạo cơ dưới loại tình huống này, không ai biết có chơi loạn thành một đống hay không?   

Advertisement

Bởi vậy, sau một phen suy tính kỹ càng, Phương Nguyên vẫn là vận dụng Thiên Diễn chi thuật một lần, thôi diễn lại phương pháp tu luyện của mình một phen. Cuối cùng lại phải bỏ ra lượng lớn linh thạch, nhưng dầu gì cũng có một kết quả, một lần nữa luyện hóa lại pháp lực là có khả năng, nhưng phiền phức chính là, ở trong Ma Tức hồ này cũng không có thời gian làm vậy, chỉ có thể để sau khi ra ngoài lại nói!   

"Phương Nguyên sư huynh, có đám đệ tử tứ đại tiên môn muốn gặp ngươi..."   

Bên ngoài có đệ tử Tiểu Trúc phong tiến đến bẩm báo, dáng vẻ ngưng trọng.   

"Bọn hắn có chuyện gì?"   

Phương Nguyên cũng nhíu mày, nhẹ giọng hỏi.   

Thanh Dương tông ra nghiêm lệnh, không cho phép người của tứ đại tiên môn tiếp cận hắn cùng Lạc Phi Linh, nói cách khác, dưới tình huống bình thường, đệ tử tứ đại tiên môn đòi gặp hắn, đệ tử Thanh Dương tông cũng sẽ không thèm ngó ngàng tới. Lúc này nếu đệ tử Tiểu Trúc phong đã cố ý đến nơi này hỏi ý mình, thì chắc hẳn thái là độ đối phương rất căng thẳng. Ngay cả hai người Vu Tình cùng Mạnh Hoàn Chân cũng đều cảm thấy do dự không quyết được.   

"Dường như là bọn hắn vẫn còn một nhóm đệ tử chưa đến, muốn hỏi ngươi một chút xem có biết tung tích những đệ tử kia hay không..."   

Đệ tử kia thuật lại một lần, Phương Nguyên mới hiểu ra.   

Thì ra hiện tại đã trôi qua hai ngày, đại bộ phận đệ tử tứ đại tiên môn đều đã chạy tới Bát Hoang Vân Đài, liên thủ ngăn địch. Nhưng mỗi tiên môn vẫn còn thiếu hơn mười vị đệ tử, chính là đám người truy sát Hắc Bạch Song Sát đã làm nổ Bát Hoang Vân Đài kia. Bất kể bọn hắn có đuổi kịp hay không, thì lẽ ra lúc này đều đã tới tập kết cùng những đệ tử tiên môn khác, nhưng hết lần này tới lần khác đã hai ngày trôi qua, vẫn không có chút tin tức nào. Chân truyền của tứ đại tiên môn dĩ nhiên cũng có chút không yên tâm, không còn cách nào liền tới hỏi Phương Nguyên.   

"Những người này vậy mà vẫn chưa trở về, chẳng lẽ là gặp phải cái gì?"   

Phương Nguyên trong lòng khẽ động, thầm phỏng đoán, lần cuối cùng hắn nghe được thanh âm những đệ tử tiên môn đó, chính là ở bên ngoài sơn cốc thần bí. Mà sơn cốc kia lại cực kỳ bí ẩn và quỷ dị, chỉ sợ người bình thường dù muốn tìm cũng không tìm thấy, càng quan trọng hơn là, tên tùy tùng áo đen tác quái bên trong thung lũng kia, đã bị hắn cùng Lạc Phi Linh chém mất, hẳn là sẽ không lại tác quái đi...   

"Ngươi có thể nói cho bọn hắn, lúc ta cùng Lạc sư muội trên đường trở về, đã từng gặp qua một khu vực thung lũng có chút cổ quái..."   

Trầm ngâm một phen, hắn vẫn nói ra sơn cốc kia, để những người kia lưu ý một chút.   

Ngay khi hắn còn chưa nói xong, bỗng nhiên có người chợt lớn thét lên: "Mau bày trận, chuẩn bị nghênh địch, ma vật lại tới rồi!"   

Theo tiếng hét lớn này, sắc mặt cả đám đệ tử đều trở nên ngưng trọng, nhanh chóng tiến ra bên ngoài Bát Hoang Vân Đài.   

Ngay cả những đệ tử tứ đại tiên môn muốn gặp Phương Nguyên kia, lúc này cũng không để ý tới hắn nữa, vội vã chạy ra ngoài. Vừa rồi ma vật thối lui, bọn hắn mới có thời gian cân nhắc những chuyện này, nhưng bây giờ ma vật lần nữa tiếp cận, thời điểm nguy cấp không ai để ý đến sự mất tích của những đệ tử tiên môn kia nữa. Ưu tiên hàng đầu vẫn là đẩy lùi đám ma vật đang xông tới, những chuyện khác lại nói sau...   

"Trời ạ, ma vật lần này..."   

"Thế nào lại nhiều như vậy?"   

Rất nhanh, các đệ tử bên trong Bát Hoang Vân Đài sau khi chạy vội ra ngoài, lập tức trợn tròn mắt.   

Phương Nguyên mặc dù đang ở bên trong Bát Hoang Vân Đài, nhưng hắn đã thi pháp trên thân một vị đệ tử Tiểu Trúc phong, có thể nhìn thấy cảnh tượng mà tên đệ tử này nhìn thấy. Lúc này mượn hai mắt của tên đệ tử kia, hắn cũng nhìn thấy được biến hóa bên ngoài Bát Hoang Vân Đài, sắc mặt tỏ ra hơi kinh hãi!   

Khắp toàn bộ núi đồi, không biết có bao nhiêu ma vật đang tràn qua, cuồn cuộn như thủy triều.   

Những ma vật này so với đợt ma vật bọn hắn đánh lui trước đó, quả thực là nhiều hơn không chỉ gấp mười lần!   

Chung quanh Bát Hoang Vân Đài, đệ tử tiên môn người nhiều thế lớn, vậy mà ma vật cũng tăng lên theo...   

Mặc dù đã sớm dự liệu những ma vật này sẽ càng ngày càng nhiều, nhưng cũng không thể ngờ lại có nhiều ma vật đồng thời vọt tới như vậy...
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!