Việc Côn Luân Sơn mở ra tứ đại bí cảnh nhìn như là một sự kiện trọng đại được thiên hạ chú ý, nhưng thực tế động tĩnh cũng không lớn.
Tổng cộng chỉ có hơn ba trăm Chí Tôn Nguyên Anh đến nơi này.
Mà Tiên Nguyên trong tứ đại bí cảnh chỉ có thể đáp ứng yêu cầu khoảng trăm người, như vậy nhất định sẽ có những Chí Tôn Nguyên Anh ra về tay không, vì thế sau khi tranh đoạt lúc đầu, tứ đại bí cảnh cũng nhanh chóng trở nên yên tĩnh, người có được Tiên Nguyên, luyện vào bản thân, vội vã rời đi, người không lấy được Tiên Nguyên vô cùng buồn khổ, chán nản thở dài.
Trong này, đương nhiên cũng có một vài người nhìn thấy không còn hy vọng đạt được thành tựu Hóa Thần, lập tức ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi sâu trong bí cảnh, do trong thánh địa có người bảo vệ khắp nơi, muốn để lại cho Phương Nguyên bốn đạo Tiên Nguyên, nhưng do dự mãi, bọn họ cũng đành phải đánh trống lui quân. . .
Hiện tại Phương Nguyên có danh vọng thực sự quá cao, đoạt đồ vật lưu lại cho hắn sẽ bị vạn chúng phỉ nhổ.
Thứ hai, nếu thật sự muốn cướp, cũng không cướp được, ai sẽ là đối thủ của bốn đại thánh địa?
Đây cũng là nguyên nhân trong tứ đại bí cảnh ít xảy ra xung đột hơn so với dự liệu của các vị trưởng lão Tiên Minh, rất nhanh đã lắng xuống, những người trợ giúp Phương Nguyên bảo vệ một đạo Tiên Nguyên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chờ lúc mọi người tranh đoạt Tiên Nguyên xong, tất cả đều rời đi, bọn họ cũng có thể rời khỏi bí cảnh.
Khi đó tứ đại bí cảnh lần nữa được phong ấn, Tiên Nguyên còn lại sau khi Phương Nguyên xuất quan sẽ đến luyện hóa.
Việc chỉ đơn giản như vậy, cũng không có tranh cướp khốc liệt như trong dự đoán.
Trong đạo bí cảnh Tần Vô Nhai, Mạc Phi Lưu, Vi Long Tuyệt, cùng với hai vị thần tướng Bát Hoang Thành trợ giúp Phương Nguyên bảo vệ Tiên Nguyên, sau khi ổn định đại cục cũng thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có chút cảm khái.
Bọn họ tự biết, bản thân có thể thuận lợi bảo vệ Tiên Nguyên không hoàn toàn do bọn họ có năng lực uy hiếp.
Quan trọng là hầu hết các vị tu sĩ này không muốn tranh cướp của Phương Nguyên.
Hết cách rồi, người có tên, cây có bóng, chính là sức mạnh này.
Tuy nhiên, trước khi bọn họ thực sự thả lỏng, đột nhiên vách đá xung quanh bắt đầu run lên như nước chảy, vách đá cực kỳ cứng rắn, thần thông khó làm thương tổn nó, vào lúc này xuất hiện một vòng xoáy như nước, sau đó bọn họ nhìn thấy một nam tử mặc áo bào trắng, khuôn mặt tuấn mỹ, không chút tỳ vết, chậm rãi đi ra từ trong vòng nước xoáy.
Dù là Tần Vô Nhai, Mạc Phi Lưu, hay là Vi Long Tuyệt và hai vị Ma Biên thần tướng đều chưa từng thấy người tuổi trẻ này, càng không biết lúc này ở bên ngoài bí cảnh, tất cả mọi người vừa mừng vừa sợ nghị luận cái gì, bọn họ chỉ nhìn thấy người này trực tiếp xuất hiện từ trong vách đá, một thân khí cơ thâm trầm đáng sợ, làm người ta kinh ngạc mà sợ hãi.
- Ngươi là. . .
Không chờ Mạc Phi Lưu hỏi hết câu, vị nam tử trẻ tuổi chắp tay cúi chào bọn họ.
Cách cư xử của hắn rất chuẩn mực, hoàn hảo, không chút sai sót.
Mà khi hắn cúi chào, khí cơ trên người hắn lại xuất hiện biến hóa quỷ dị, giống như pháp tắc vô tận xoay tròn quanh hắn, những pháp tắc này hình thành một vòng xoáy khổng lồ, trong nước xoáy sinh ra sức mạnh to lớn, dẫn dắt toàn bộ bí cảnh, xung quanh bắt đầu có từng tia từng sợi kim khí bay lên, tất cả đều chảy vào trong pháp tắc quanh hắn.
- Tiên Nguyên lưu lại này không phải để cho ngươi.
Mạc Phi Lưu nhận ra được biến hóa xung quanh, sắc mặt thay đổi, vội vã bay lên, hét lớn.
Nhưng nam tử trẻ tuổi bình tĩnh đưa mắt nhìn hắn.
Chỉ như thế mà bên người Mạc Phi Lưu có tiếng nổ ầm vang, như có pháp tắc vọt tới bao phủ lấy nàng.
Trong phút chốc này, không chỉ Mạc Phi Lưu, còn có cả Tần Vô Nhai đều cầm lên ngân thương, chuẩn bị lén đánh hắn, mà Vi Long Tuyệt cùng hai vị kia như nhìn thấu cái gì, sắc mặt như nhìn thấy quỷ mà cùng giống thần quan thủ tướng, đều bị sức mạnh pháp tắc đè ép, một thân pháp lực như bị kết băng, đầu ngón tay đều cứng lại không thể động đậy.
Mà người tuổi trẻ kia cung kính thi lễ với bọn họ xong liền xoay người rời đi.
Hắn trực tiếp đi tới vách đá, giơ tay nhấn một cái, vách đá liền trở nên bắt đầu mơ hồ, biến mất không thấy nữa.
Sát vách bọn họ là các vị trưởng lão Vong Tình Đảo bảo vệ Tiên Nguyên.
Các nàng biết nhiều chuyện hơn, từ áo bào của người nam tử họ nhìn thấy một số biểu tượng, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm nghị, ngay khi người tuổi trẻ này xuất hiện, các nàng đứng lên, sau đó như cảm ứng được cái gì, không dám di chuyển.
Người tuổi trẻ kia vẫn giống như trước, cung kính hành lễ trước các nàng, lúc hành lễ cũng là lúc lấy đi Tiên Nguyên.
Hắn lấy không chỉ là Tiên Nguyên các nàng bảo vệ mà là tất cả Tiên Nguyên còn sót lại trong bí cảnh, một giọt nước cũng không để lại, như dòng nước chảy, rót vào trong pháp tắc của hắn, khiến pháp tắc quanh người hắn còn trở nên huyền ảo khó lường.
- Ngươi nhất định phải tuyệt con đường của người khác sao?
Bảy vị trưởng lão Vong Tình Đảo kiến thức nhiều hơn những người Bát Hoang Thành xưa nay không giao thiệp với Cửu Châu một chút, nhận ra lai lịch người tuổi trẻ này, cũng cảm giác được khí cơ đáng sợ trên người hắn, bởi vậy một cử động cũng không dám, nhưng thấy hắn lấy tất cả Tiên Nguyên đi vẫn còn có chút không cam lòng, lúc này Cửu Cô cố lấy hết can đảm dùng hết toàn lực quát lớn một tiếng.
Người tuổi trẻ kia, đang muốn hành lễ rời đi, nghe nói lời ấy hơi ngẩn người ra.
- Ta không muốn tuyệt đường người khác.
Chương 1634 Cơ hội duy nhất (2)
Hắn nhìn về phía Cửu cô một chút, nói:
- Ta đã đợi đến lúc mọi người lấy xong Tiên Nguyên mới vào, chính là vì không muốn lấy tạo hóa của nhiều người đến vậy, nếu không vừa mới bắt đầu ta đã vào, ngay cả các ngươi cũng chưa chắc có được Tiên Nguyên!
Nói xong lời này, hắn lắc lắc đầu, tiếp tục đi tới mặt khác vách đá.
Trong bí cảnh cuối cùng, là Lý Hồng Kiêu và hoàng tử hoàng tôn Cửu Trùng Thiên đang bảo vệ Tiên Nguyên.
Kiến thức của mấy người Lý Hồng Kiêu càng nhiều hơn, rất quen thuộc với người nam tử này, vừa thấy hắn đi vào thì cả người như rơi xuống hầm băng, sau đó các nàng nhìn thấy người tuổi trẻ đi tới Tiên Nguyên sau lưng nàng, Lý Hồng Kiêu ý thức được cái gì, sắc mặt nhất thời đại biến, cố gắng để bản thân trấn định, cung kính đứng dậy cúi chào nam tử:
- Chào sư huynh.
- Các ngươi là người của Cửu Trùng Thiên.
Nam tử trẻ tuổi nhìn thấy bọn họ, chỉ hơi dừng lại, gật đầu nói:
- Ta nhớ các ngươi có một Thái tử rất tốt.
Sắc mặt đám người Lý Hồng Kiêu tái nhợt, không ai có công phu ôn chuyện cùng hắn, mấy vị hoàng tử hoàng tôn khi nhận ra lai lịch của người này cũng bỏ đi ý nghĩ ngăn cản hắn, nhưng Lý Hồng Kiêu không cam lòng, cố nén uy áp to lớn trong lòng, miễn cưỡng thi lễ, hỏi:
- Không biết tại sao sư huynh lại đến đây?
Nam tử trẻ tuổi cũng rất khách khí trả lời, nhấc tay chỉ phía trước.
- Ta đến lấy Tiên Nguyên.
Lý Hồng Kiêu đổ mồ hôi lạnh.
- Sư huynh, những Tiên Nguyên này lưu lại cho người khác.
Nam tử trẻ tuổi hơi ngẩn người ra, trên mặt có chút không vui, nói:
- Là cho Thái tử Cửu Trùng Thiên sao? Như vậy là không được, Tiên Nguyên chính là vật của thiên hạ, người có tài trong thiên hạ đều lấy được, Cửu Trùng Thiên cũng là một trong những thánh địa, không nên phá hư quy củ này, nếu hắn đến đây thì có thể lấy đi một phần, nhưng nếu hắn không đến, sao các ngươi có thể chiếm dùm cho hắn?
- Không. . . Không phải đại ca ta. . .
Lý Hồng Kiêu khẽ run rẩy, nỗ lực tiếp tục nói:
- Là. . . một người.. khác.
Nam tử trẻ tuổi khẽ lắc đầu, nói:
- Ai cũng thế.
Hắn vừa nói vừa đi về phía trước, tiếp cận lúc càng gần.
Lý Hồng Kiêu nhìn ra bên cạnh hắn pháp tắc ẩn hiện, cũng nhìn ra một thân khí cơ của hắn, đối với ảnh hưởng này, dù không cam lòng đến đâu cũng biết hậu quả sau khi mình ra tay, nói chuyện đã khó khăn như vậy thì làm sao có thể ra tay ngăn cản hắn?
Nhưng ngay vào lúc này, bỗng nhiên cách nàng không xa có tiếng nói vang lên:
- Ngươi không thể lấy!
Lý Hồng Kiêu ngạc nhiên, nhìn qua chỗ phát ra tiếng nói, chính là thần tướng trẻ tuổi Ma Biên tự nguyện ở lại chỗ này giúp đỡ Phương Nguyên bảo vệ Tiên Nguyên, hắn cũng mới kết thành Chí Tôn Nguyên Anh không lâu, thực lực không mạnh, vì thế Lý Hồng Kiêu vẫn không để hắn trong mắt, hắn tự nguyện bảo vệ Tiên Nguyên cho Phương Nguyên nên không đuổi hắn đi, nhưng lại không nghĩ rằng vào lúc này hắn lại đứng ra.
Không chỉ đứng ra, thậm chí hắn còn nắm chặt thiết thương trong tay.
Đạo tử Đông Hoàng Sơn nhìn thần tướng trẻ tuổi cũng hơi ngẩn người, nói:
- Tiên Nguyên này ta thật sự cần, kỳ thực ta đã cố ý ở lại tới cuối cùng mwosi đi vào, chính là vì không muốn cướp đi tạo hóa của nhiều người.
Thần tướng trẻ tuổi nắm chặt thiết thương trong tay, bởi vì tu vi của hắn thấp hơn người bên ngoài, kiến thức thần thông cao giai cũng ít, không nhìn ra Đạo tử Đông Hoàng Sơn đáng sợ thế nào, cũng có thể hắn không để ý đến mà trực tiếp nhấc thiết thương lên, chỉ thẳng về phía Đạo tử Đông Hoàng Sơn, nghiến răng quát lớn:
- Đây là tạo hóa Phương Nguyên tiên sinh nên có, ngươi không thể lấy đi!
Đạo tử Đông Hoàng Sơn nhíu mày, nói:
- Ta không biết người ngươi nói là ai, nhưng ta không thể để cho hắn!
Hắn rất nghiêm túc.
- Ta cần những Tiên Nguyên này làm một vài chuyện quan trọng!
Vừa nói chuyện, hắn đã về phía trước.
Thần tướng trẻ tuổi nắm chặt trường thương, muốn lao về phía trước.
- Ngươi đừng nên ra tay với ta. . .
Đạo tử Đông Hoàng Sơn nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Ta không muốn làm ngươi bị thương, nhưng thân phận của ta cũng nhất định không thể nhượng bộ.
Lúc này, Lý Hồng Kiêu vô cùng kinh hãi, quát lên:
- Tiểu tướng kia, mau chóng thu tay lại, vì một đạo Tiên Nguyên, không đáng!
Nhưng nhìn Đạo tử Đông Hoàng Sơn từng bước đến gần, tiểu tướng trẻ tuổi vẫn cắn chặt hàm răng, một thương phóng tới.
Hắn không biết Tiên Minh sắp xếp cái gì, còn tưởng rằng Tiên Minh chỉ để cho Phương Nguyên một đạo Tiên Nguyên như thế.
Hắn cũng không biết Tiên Nguyên không quý giá đến tột đỉnh, hắn chỉ nghe người khác nói thế gian đã không còn Tiên Nguyên, đây là cơ hội Hóa Thần cuối cùng, vì thế trong ý thức của hắn chỉ cảm thấy một đạo Tiên Nguyên này là thứ hiếm có nhất.
Đây là hi vọng duy nhất để Phương Nguyên có thành tựu Hóa Thần, là phần thưởng thiên hạ tặng cho Phương Nguyên, nên hắn nhất định phải bảo vệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!