- Nhưng những người này vẫn luôn tìm ta, nếu chẳng may bọn họ tìm ra được, vậy không phải càng phiền phức sao? Cho nên ta lại chuẩn bị đi làm chuyện lớn, giết chết lão già kia...
Lúc này Phương Nguyên mới nghe được rõ ràng:
- Đây là chuyện lớn mà ngươi nói với ta lúc đầu à?
- Đúng rồi...
Tôn quản sự hít sâu một hơi:
- Nhưng không ngờ được, lần này ta đi lại phát hiện lão già kia không cần ta giết chết, đã không thể sống lâu được. Hắn thấy ta trở lại đã rất vui mừng, định truyền Cửu U cung cho ta, nhưng ta không cần, muốn chạy trốn. Mãi đến khi người của Tiên Minh tìm tới ta, bọn họ biết quá khứ của ta, khuyên ta ở lại làm việc giúp cho Tiên Minh. Ta chỉ nghĩ, dù sao ta đã khoác lác sẽ làm một chuyện lớn, vậy làm, những chuyện khác cũng rất nhàm chán, chuyện học hành này, ta hoàn toàn không thích...
Phương Nguyên nghe Tôn quản sự lẩm bẩm tới hơn nửa đêm, mới xem như hiểu rõ một chút, cười hỏi:
- Ngươi đường đường con trai của chủ Cửu U cung lại là truyền nhân Ma đạo được vô số người coi trọng, còn là thiên tài tu luyện công pháp Ma đạo, người khác bất kể làm thế nào cũng không tu luyện được thần thông Ma đạo, ngươi lại hạ bút thành văn, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Nhưng ngươi lại hết lần này tới lần khác không thích những thứ đó, vậy ngươi thích gì?
Tôn quản sự thở dài, nghiêm túc hiếm thấy:
- Yêu và hòa bình!
Phương Nguyên tự nhiên cảm thấy kính nể, chắp tay thi lễ.
Cuộc nói chuyện kết thúc, một đêm cũng đã qua, mặt trời mới xuất hiện ở phía đông, ánh sáng chiếu xuống mặt đất với cảm giác ấm áp.
Ở phía tây Bát Hoang thành có rất nhiều liễn ngự đã tới, trong đó có tiên sinh Thiên Cơ dẫn đầu, mười đại đệ tử của Dịch Lâu đứng lần lượt hai bên trái phải, ba trăm vị đệ tử phía sau Dịch Lâu chấp lễ, đón ánh mặt trời và cung kính hành lễ với Phương Nguyên:
- Dịch Lâu trên dưới ba trăm trận đồ đặc biệt nhận lệnh của chủ nhân Dịch Lâu, đến Ma Biên mời Phương Nguyên tiên sinh tới Dịch Lâu, cùng thôi diễn Cửu Thiên Hồn Viên Đại Trận để bảo vệ thế gian!
Phương Nguyên ở trong Đại Tự Tại Thần Ma Cung, mượn Táng Tiên Bia tìm hiểu được Thái Cổ Ma Chương, trong lúc vô ý cũng phát hiện ra chuyện mượn lực lượng ma đạo có thể giúp Dịch Lâu hoàn thiện Cửu Thiên Hồn Viên Đại Trận còn thiếu này. Chuyện này đã được Kinh Thiên tiên sinh truyền đạt lại cho Dịch Lâu. Sau khi Dịch Lâu trải qua tính toán theo công thức ở giai đoạn đầu đã vô cùng ngạc nhiên, mấy lần phái người tới mời, chỉ là khi đó Phương Nguyên còn ở Yêu Vực.
Bây giờ, Dịch Lâu cuối cùng không nhịn được nữa, đặc biệt phái một trong ba Cửu Văn Trận Sư trong thiên hạ lại thêm mười đại đệ tử Dịch Lâu và ba trăm trận đồ cùng đi mời. Tình thế thật sự rất hoành tráng, ngay cả chủ Thánh Địa cũng không được đãi ngộ cao như vậy.
Mà ở bên cạnh Bát Hoang thành, đảo Vong Tình cũng đã chuẩn bị xong ngự liễn.
Vẫn là liễn ngọc tinh xảo hoa mỹ, ba trăm Hải Vệ Thần Tướng ở bên cạnh bảo vệ, giao long cúi đầu ở phía trước kéo xe.
Lúc có người ám sát Phương Nguyên ở Ma Biên, con giao long này đã giết không ít kẻ địch, xem như lập được công. Sau đó nó cao ngạo, vô cùng khí thế đòi rất nhiều tài nguyên đi bế quan, chuyện gì cũng không để ý. Đối với điều này, Phương Nguyên không quản nó, lão chấp sự đảo Vong Tình Nguyên Mạc không quản được nó. Nhưng không ngờ lão tổ tông đảo Vong Tình đi tới Bát Hoang thành một chuyến, vừa nghe về chuyện này, đã trực tiếp xông vào trong động phủ bắt nó rồi. Gậy đầu rồng đập nó mấy cái, con giao long này không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn chạy về kéo xe...
- Ta nên đi tới Dịch Lâu bổ sung phần thiếu của đại trận!
Phương Nguyên thấy mọi chuyện đã được chuẩn bị, lại đứng dậy ôm quyền hành lễ với Tôn quản sự:
- Không biết sư huynh đi đâu?
Tôn quản sự nói:
- Đi Trung Châu sinh con thôi. Ta vì con trai mà cố làm xong chuyện lớn. Sau khi làm xong mới phát hiện mình quên mất một việc!
Phương Nguyên cười nói:
- Chuyện gì?
Tôn quản sự có chút bất đắc dĩ:
- Không biết thê tử đã tái giá chưa...
- Vậy chúc Tôn sư huynh may mắn!
Phương Nguyên cười hành lễ với Tôn quản sự:
- Chúng ta từ biệt ở đây thôi!
Tôn quản sự cười nói: