Bây giờ bọn họ cuối cùng đã xuất hiện, đến đây ngăn cản mình.
- Mạch Bàn Sơn đã không tồn tại ở trên đời này nữa, lão tổ của mấy mạch này đều bị giết chết, Thánh Sơn lại bị ngươi dẫn người tiêu diệt, từ nay về sau không có thành tựu tốt. Bố cục mười yêu mạch lớn trước kia sẽ vĩnh viễn không xuất hiện nữa, Phương tiểu hữu, hoặc nói là Đạo tử mới... có phải ngươi cũng nên giơ cao đánh khẽ, để lại cho Yêu Vực ta chút hi vọng, đừng hủy diệt hoàn toàn không?
Đứng đầu Thanh Khâu thản nhiên nói, trên mặt không lộ rõ cảm xúc.
Trước giờ Thanh Khâu và Trục Nhật bọn họ bất hòa với mấy mạch khác, nhưng mấy mạch này bị tiêu diệt, bọn họ hình như cũng không mấy vui vẻ.
- Vãn bối cũng không có ý định hủy diệt Yêu Vực, chỉ muốn vượt qua kiếp nạn lớn!
Phương Nguyên trả lời thẳng thắn:
- Chuyện này ta làm có thể hơi lỗ mãng, nhưng là hành động bất đắc dĩ, mong hai vị tiền bối thứ lỗi!
Người đứng đầu Thanh Khâu và lão tổ Trục Nhật liếc nhìn nhau, lão tổ Trục Nhật có chút bất đắc dĩ nói:
- Cái ngươi gọi là lỗ mãng lại phá hủy hơn Yêu Vực ta, nhổ tận gốc rất nhiều mạch cổ xưa, Thánh Sơn bị hủy. Bây giờ Yêu Vực hỗn loạn. Nếu hai người chúng ta không xuất hiện gặp ngươi, sợ rằng ngay cả Thánh Sơn của Thanh Khâu và Trục Nhật chúng ta cũng không bảo vệ nổi. Như vậy còn tính là hành động bất đắc dĩ à?
- Mười yêu mạch lớn chôn hạt giốnghỗn loạn tất nhiên sẽ bị nó hủy diệt!
Phương Nguyên trả lời vô cùng đơn giản:
- Hơn nữa thời cơ hai vị tiền bối xuất hiện cũng rất tốt, nếu các ngươi xuất hiện, ta tất nhiên không thể làm nhiều hơn. Bố cục của Yêu Vực nhất định thay đổi, nhưng mầm mống rối loạn này phải kết thúc từ đây!
Người đứng đầu Thanh Khâu và lão tổ Trục Nhật liếc nhìn nhau, sắc mặt hơi trầm xuống.
Bọn họ tất nhiên nghe ra được ý của Phương Nguyên, biết dụng ý của mình không giấu được người thanh niên này.
Hai mạch Thanh Khâu và Trục Nhật cũng không ngốc, nếu không sao hai người bọn họ sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, lại muốn chờ sau khi Phương Nguyên đã phá hủy mấy mạch khác mới hiện thân?
Trước đây Yêu Vực chính là do mười yêu mạch lớn quyết định, không ai làm gì được ai, nhưng bây giờ tình trạng hỗn loạn này vừa qua, trong mười yêu mạch lớn đã bị hủy mất hai. Sau này cũng chính là thiên hạ của hai mạch Thanh Khâu và Trục Nhật...
Đứng đầu Thanh Khâu chắp tay thi lễ với Phương Nguyên, nói:
- Chuyện Phương tiểu hữu cần làm đã làm xong chưa?
Phương Nguyên cười nói:
- Vãn bối không có ý định mơ ước tới quyền thế của Yêu Vực, cũng sẽ không ở lại Yêu Vực. Lần này ta chỉ muốn để cho Yêu Vực đi ký hiệp nghị với Tiên Minh, chuyện này xong, vãn bối sẽ rời đi. Chỉ có điều ta nghĩ hai vị tiền bối không nên nghĩ cách có được ba trăm vạn yêu binh này. Bọn họ sẽ ở đây, để cho Yêu Vực này tạm thời duy trì tình trạng một thiên hạ chia ba!
Lão tổ Trục Nhật biến sắc, nói:
- Phương tiểu hữu nói vậy là có ý gì?
Phương Nguyên nói:
- Sợ các ngươi qua chia nhau đám yêu binh này, không quá mười năm lại đánh nhau vì tranh đoạt vị trí đứng đầu Yêu Vực!
Sắc mặt người đứng đầu Thanh Khâu và lão tổ Trục Nhật đều hơi trầm xuống, nhưng kỳ lạ là bọn họ không thể phản đối.
Phương Nguyên nói câu này khiến bọn họ cũng hiểu rõ, Phương Nguyên sẽ không dễ dàng nhường thiên hạ Yêu Vực này cho bọn họ.
- Nói đến đây là được rồi!
Phương Nguyên chắp tay cười, nói:
- Hai vị tiền bối nên đại biểu Yêu Vực đi ký hiệp nghị với Tiên Minh đi!
Đứng đầu Thanh Khâu và lão tổ Trục Nhật ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt đều có cảm giác bất đắc dĩ.
Hai người bọn họ đi ký hiệp nghị tất nhiên không thành vấn đề, dù sao hai mạch của bọn họ vốn ủng hộ chống lại kiếp nạn lớn, trước đây còn có mấy mạch khác phản đối, nhưng bây giờ mấy mạch này không chết cũng bị phá, chuyện lớn Yêu Vực chống đỡ kiếp nạn lớn sẽ không xuất hiện bất kỳ rắc rối nào nữa. Điều khiến bọn họ thấy bất đắc dĩ là Tiên Minh bắt đầu hành động cứng rắn như thế từ lúc nào?
Không muốn ký hiệp nghị thì chém chết, hủy diệt, chỉ để lại kẻ bằng lòng ký hiệp nghị...
Trong lòng bọn họ còn có một cảm giác kỳ lạ hơn.
Đứng đầu Thanh Khâu có chút bất đắc dĩ nói:
- Phương tiểu hữu, ngươi có phát hiện ra, bây giờ ngươi hình như càng có thể đại biểu Yêu tộc hơn chúng ta hay không?
- Phát hiện ra!
Phương Nguyên cười nói:
- Cho nên nếu hai vị không muốn, ta đại biểu Yêu Vực đi ký hiệp nghị cũng giống nhau thôi!
Lão tổ Trục Nhật tức giận nói:
- Cũng giống nhau à?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!