Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

 

 Phương Nguyên im lặng rất lâu mới nói: 

 - Nhưng khi nên quỳ vô tội cũng phải quỳ, lúc nên đứng sao không thử đứng lên, trái lại muốn để nhiều người quỳ hơn, còn muốn chứng minh mình quỳ lễ độ, lại để cho người ta trơ trẽn, cho nên các ngươi quả thật muốn chết! 

 Vừa nói chuyện, bên tay hắn đã có một đường kiếm quang lóe lên. 

 Cơ thể Thôi Xương cùng Yêu Đao Xung Bảo dần tiêu tan, sắc mặt Phương Nguyên lại chẳng tốt hơn. 

 Mình có thể lấy đi tính mạng của bọn họ, nhưng làm sao có thể chém về lòng tự tôn đã mất của bọn họ? 

 Qua một lát, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía sâu bên trong đại điện. 

 Hắn biết bây giờ nơi đó nhất định là rất náo nhiệt, cũng nhất định là rất nguy hiểm đáng sợ. Nhưng hắn vẫn phải đi một chuyến... 

 Chỉ là chuyện ở đây, mình không cần thiết phải giải quyết một mình. 

 Vì vậy, một đạo linh phù được đốt lên, gọi mèo trắng! 

 Trong đại điện trống trải, linh phù được đốt lên, phát ra ánh sáng lấp lánh màu tím. 

 Không lâu sau, một con mèo trắng từ ngoài điện lách vào, trên cổ đeo cái chuông nhỏ. Cái chuông này lóe ra từng tia sáng mỏng manh giống hệt với ánh sáng của linh phù kia. Đây là cái chuông Phương Nguyên đeo cho nó trước đây không lâu. 

 Con mèo trắng này thường hay biến mất, không biết chạy đi đâu. Phương Nguyên vào Yêu Vực cũng cần phải bảo toàn tính mạng, cho nên mới nghĩ ra một cách như thế. Tốt xấu gì vào lúc bản thân gặp nguy hiểm, có thể mời mèo trắng qua giúp mình chạy trốn. 

 Mặc dù mình là đại yêu hầu nhưng không lỗ mãng như những yêu quái kia... 

 - Khổ cho ngươi rồi Miêu huynh! 

 Phương Nguyên vung ngón tay viết một lá thư, giao cho mèo trắng ngậm. 

 Mèo trắng kinh ngạc nhìn hắn, ra hiệu với hắn. 

 Phương Nguyên mỉm cười, nói: 

 - Bọn họ đã vào trong đoạt ma bảo cao cấp, ta phải đi qua xem thử. Hơn nữa, ngươi cũng không cần quá lo lắng cho ta. Với tu vi của ta bây giờ, tuy bọn họ đông thật nhưng muốn tổn thương ta cũng không dễ dàng như vậy! 

 Mèo trắng nghe vậy, chỉ mơ hồ kêu lên một tiếng, lắc đầu rồi biến mất ở ngoài điện. 

 Phương Nguyên lại thở dài, đảo mắt nhìn xung quanh. 

 Trong đại điện bên này đều là các ma binh thử nghiệm, hắn cũng biết đây là thứ rất hữu dụng. 

 Hắn trầm ngâm một lát lại mở tay áo ra, muốn thu lấy những ma bảo này, nhưng hắn phát hiện, những ma bảo đều có vẻ rất nặng, không thu nổi. Ngược lại ở trong ngực hắn có một khí cơ sinh động khác thường, có cảm giác sắp không khống chế nổi. 

 Đã đến lúc này, Phương Nguyên lại không tiếp tục khống chế nữa, phất tay ném ra một vật. 

 Dưới khí xanh chìm nổi, một con cóc màu vàng ngồi trên mặt đất, đó chính là Kim Tương Lôi Linh của hắn. 

 Từ khi bước vào khu vực này, con cóc này lại có chút bất kham, nghĩ đến lai lịch của nó, Phương Nguyên cũng mơ hồ hiểu ra. 

 Khi ở Lạn Thạch Sơn, Hoang Viên từng nói qua, huyết bảo bên này cũng chính là yêu ấn mình cướp được ở Thái Nhạc thành, có liên quan tới Đại Tự Tại Thần Ma Cung. Khi mình tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, mình đã ngẫu nhiên dung hợp yêu ấn này với một thanh kiếm phàm, sinh ra con cóc này. Tìm hiểu ngọn nguồn, con cóc này là yêu ấn, cũng là chìa khoá lúc đầu Hoang Viên định dùng để mở ra Đại Tự Tại Thần Ma Cung. 

 Đến lúc này, Phương Nguyên cũng muốn xem thử con cóc này xuất hiện ở đây, sẽ có hiện tượng gì kỳ lạ. 

 - Xôn xao... 

 Một suy nghĩ vừa ra, con cóc lại mở miệng. Sau đó hai tay áo của Phương Nguyên vung vẩy, xung quanh có gió nổi lên. Tất cả ma bảo thần binh trong cả đại điện đều bị cuồng phong kia cuốn lên, bay vào trong miệng cóc. 

 - Vậy dễ dàng hơn rất nhiều như vậy! 

 Phương Nguyên nghĩ, lại chậm rãi sải bước về phía sâu bên trong đại điện. 

 Cóc không cần hắn dùng thần thức dẫn dắt, lại rất ngoan ngoãn nhảy theo sau lưng hắn. 

 Đại Tự Tại Thần Ma Cung này rất rộng lớn, đi theo hành lang về phía trước, lại qua từng cung điện, mỗi cung điện đều có các loại ma bảo khác nhau. Trong điện đầu tiên là ma binh, trong điện thứ hai lại là một ít đan dược, trong điện thứ ba để một ít ghi chép điển tịch Ma Cung đơn giản, trong điện thứ tư là một ít huyết bảo... 

 Phương Nguyên nhìn suốt một đường, trong lòng cũng có chút lĩnh ngộ. 

 Đại Tự Tại Thần Ma Điện này chắc là nơi mấy vị Ma Đạo Tổ trong kiếp nguyên trước liên thủ bố trí truyền thừa, nói vậy bọn họ cũng biết mình phải chống lại kiếp nạn lớn, khả năng sống sót trở về không lớn, bởi vậy đã để rất nhiều chí bảo và điển tịch ở đây, chờ sau này Ma đạo quật khởi sẽ sử dụng. Chỉ là chẳng biết tại sao, hậu nhân của bọn họ vẫn chưa nhận được những truyền thừa này. 

 Trái lại tất cả để ở đây không dùng tới hơn hai ngàn năm, mới bị lão tổ mạch Bàn Sơn vô ý phát hiện ra. 

 Mình gặp được chuyện này, đương nhiên phải xen vào. 

 ... 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!