Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

 

 - Ầm ầm ầm... 

 Xung quanh rung chuyển một lúc lâu, đám yêu đều bị những tia sáng chói mắt bao phủ, trước mắt mất đi tầm nhìn. 

 Ngay cả cơ thể hình như cũng lập tức trở nên thoải mái, đã có không ít yêu kêu lên hoảng hốt lo sợ. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên thi triển đại trận truyền tống, bọn họ không được chuẩn bị tâm lý trước, bị dọa cho giật mình. 

 Ngược lại Phương Nguyên dù sao cũng từng truyền tống một lần, ngược lại vẫn đứng ổn, lẳng lặng cảm nhận quá trình cơ thể biến mất trong lúc truyền tống rồi tập trung lại. 

 Hắn còn chưa nghiên cứu qua đại trận truyền tống, nhưng thân là một trận sư, cũng rất tò mò về trận thế này. 

 - Phù... 

 Sau cảm giác trống rỗng lại thấy như chân mình chạm đất, cảm giác cơ thể ở sâu bên trong hư vô mờ mịt này cuối cùng rút ra khỏi đầu, tâm thần vẫn căng thẳng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quan sát xung quanh. 

 Chỉ thấy bây giờ bọn họ đã đến một thế giới hoàn toàn khác, cũng không biết là ở đâu. Dưới chân là một mảnh núi hoang, xung quanh không thấy cây cỏ, chỉ có hẻm núi đá màu đen hiểm trở phát sáng dưới ánh trăng. Đi lên trước nữa, có thể nhìn thấy một ngọn núi đá cao không thấy đỉnh, có sương mù bao phủ phía trên núi đá, khiến người ta không nhìn thấy rõ hình dáng của ngọn núi này. 

 Trong khoảng thời gian ngắn, moi người căn bản biết mình ở đâu. 

 Ngược lại Phương Nguyên đọc qua không ít, ngẩng đầu nhìn trời lại mơ hồ từ vị trí mặt trăng và các sao, có thể đoán được mình chắc hẳn ở phía bắc cửa Yêu Vực, phía nam U Châu, cách khu vực người tu hành ma đạo thường lui tới đến vạn dặm. 

 Lúc đầu Phương Nguyên còn nghĩ, Đại Tự Tại Thần Ma Cung thất lạc này có khả năng ở Ma Vực trước kia, hoặc là Ma Sơn bây giờ, lại không nghĩ đến là ở một vị trí kỳ lạ như vậy. Nó nằm giữa Yêu Vực cùng Cửu Châu, lại không thuộc về lãnh địa của bất kỳ thế lực lớn nào. Nó rất hoang vu. Thật không biết cao nhân ma đạo trước đây nghĩ thế nào, càng không biết bộ tộc Bàn Sơn làm sao tìm được tới nơi này! 

 - Nhanh lên, đừng làm chậm trễ thời gian! 

 Bàn Sơn Hoang Viên tới đây, lại lạnh giọng quát khẽ, giống như sợ kinh động tới ai đó, bước nhanh về phía trước. 

 Mà sau lưng hắn, đám yêu tất nhiên không dám nhiều lời, cũng sốt ruột đi theo hắn. 

 Vị Thôi quản sự Nhân tộc kia dẫn theo đứa trẻ ngây thơ cũng bám sát theo. Thấy đứa trẻ chân ngắn, hắn dứt khoát bế nó lên để chạy. 

 Điều này cũng làm Phương Nguyên thấy hơi tò mò. Trong giới tu hành có rất nhiều quái thai, thật ra không thể bởi vì đối phương nhỏ tuổi mà khinh thường được. Nhất là khí tức trên người đứa trẻ này có chút kỳ lạ, chắc cũng là một quái thai có thiên phú thần thông, mạch Bàn Sơn dẫn nó đi theo hẳn phải có chỗ dùng. Chẳng qua tiểu đồng thật này có bản lĩnh, sao chạy chậm như vậy, hoặc là có huyền cơ khác? 

 Đoàn người đi giữa những đống đá hỗn loạn hoàn toàn im lặng không tiếng động, chỉ vội vàng chạy đi, có chút kỳ lạ. 

 Sau khoảng nửa canh giờ, đám yêu rẽ trái vòng phải ở đống núi hỗn loạn, xuyên qua những hang động và các vết nứt, lại đi tới trong núi sâu. Bọn họ đang đi, trước mắt bỗng nhiên sáng lên, lại phát hiện phía trước là sương mù màu xám, hóa ra bọn họ đã đi đến trước một vách núi dựng đứng. 

 Sâu dưới vách núi dựng đứng hình như có một cánh cửa rất lớn, lúc ẩn lúc hiện ở bờ bên kia. 

 Vách núi hiểm trở như vậy, với tu vi của mỗi người thì chỉ một bước là có thể vượt qua. Nhưng Bàn Sơn Hoang Viên lại có vẻ rất cẩn thận, bảo đám yêu dừng lại, sau đó khẽ nói: 

 - Chúng ta đi tìm truyền thừa ma đạo, nhưng mong các vị đừng quên công lao của bộ tộc Bàn Sơn a. Trong lúc vô ý, lão tổ của tộc ta phát hiện ra địa vực này, trong ngàn năm qua bộ tộc Bàn Sơn ta thật sự tốn không biết bao nhiêu tâm huyết, liên lụy tới bao nhiêu mạng người, cuối cùng mới nhận được pháp môn bước vào Đại Thiên Ma Tự Tại Cung, có được cơ hội truyền kỳ này! 

 Đám thiếu chủ các mạch yêu xung quanh nghe vậy, có người lại không nhịn được thúc giục: 

 - Hiểu rồi, sao chúng ta có thể không biết tới công lao của bộ tộc Bàn Sơn. Đại ca Bàn Sơn vẫn nên tranh thủ thời gian đi. Đợi chúng ta lấy được truyền thừa ma đạo, tất nhiên sẽ không quên mạch Bàn Sơn... 

 Hắn còn chưa nói hết lời, Bàn Sơn Hoang Viên bỗng nhiên quay đầu nhìn hắn, cười lạnh nói: 

 - Chạy đi đầu thai à? 

 Người kia lập tức im lặng, không dám nói nữa. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!