Phương Nguyên liếc nhìn bọn họ, lại phát hiện ra khí cơ của những người này đều rất không tệ, lực huyết mạch cũng hết sức lợi hại. Trong đó có nữ có nam, một số yêu hầu chắc có thân phận không khác gì mình. Nhưng có mấy vị khác lại rất không tầm thường. Hắn quan sát tu vi và trang phục của bọn họ, lại có thể đoán là tương đương với thiếu chủ Bạch Phong. Điều này khiến Phương Nguyên thấy nặng nề:
- Bảy thiếu chủ Đại Yêu Mạch đều tới sao?
- Ôi, ngươi cuối cùng đã tới...
- Chúng ta chờ sốt ruột gần chết...
Thấy thiếu chủ Bạch Phong tiến đến, những người này đều đứng lên, còn có người vội vàng cười nói:
- Trước khi ngươi tới, đại ca Nam Hoang quả nhiên kín miệng, không chịu tiết lộ một câu nào. Bây giờ người cũng đến đông đủ, cuối cùng có thể nói cho chúng ta biết được rồi chứ?
- Ta cũng nóng ruột lằm, nhưng dù sao cũng phải cẩn thận một chút!
Thiếu chủ Bạch Phong nói một câu lại quay người sang, nói với Bàn Sơn Hoang Viên nói:
- Đại ca Bàn Sơn, chỗ kia mở ra chưa?
Bàn Sơn Hoang Viên không đáp, mở ra cấm chế, bảo vệ chặt chẽ bên trong Thiên điện này, liền đóng cửa Thiên điện lại, sau đó sai hai yêu hầu canh giữ ở cửa, lúc này mới ngồi xuống chiếc ghế trống ở giữa điện, trầm giọng nói:
- Ta cũng không phải cố ý giấu diếm các ngươi, chỉ là chuyện này quan trọng như vậy, phải cẩn thận, người các ngươi lựa chọn đều đáng tin chứ?
Đám yêu nghe vậy đều ngơ ngác nhìn nhau. Thiếu chủ Bạch Phong cười gượng nói:
- Đại ca Bàn Sơn yên tâm, từ biết được chuyện này, chúng ta không dám chậm trễ, sợ đám người các trưởng lão trong tộc bị người theo dõi, một khi vận dụng sẽ khiến Tiên Minh nghi ngờ, cho nên không dùng một ai, tất cả người dùng đều chọn từ phía dưới lên, hơn nữa còn điều tra cẩn thận, xuất thân sạch sẽ, ngươi yên tâm đi!
Phương Nguyên nghe vậy lại nghi ngờ:
- Ngươi xác định mình điều tra cẩn thận chứ?
Nhưng trong lòng hắn càng tò mò với chuyện của bọn họ hơn...
Lúc này, Bàn Sơn Hoang Viên mới khẽ gật đầu, nói:
- Vậy thì tốt rồi. Mạch Bàn Sơn ta đã lên kế hoạch vài năm, không thể sơ suất được!
Hắn im lặng một lát mới nói tiếp:
- Mạch Bàn Sơn ta phát hiện ra chỗ đó từ rất nhiều năm trước. Nói vậy các ngươi hẳn cũng có nghe phong phanh qua. Năm đó mạch Bàn Sơn ta dẫn theo rất nhiều Nhân tộc từ Vân Châu đến là để chế luyện huyết bảo. Huyết bảo này là chìa khóa để bước vào chỗ đó. Chỉ là đáng hận cho đứa con trai ta. Nó chỉ tưởng đó là một món pháp bảo đơn giản, lúc sắp chế luyện thành lại trộm bảo vật này chạy trốn, kết quả bị người ta giết chết ở Thái Nhạc thành...
Phương Nguyên nghe đến đây, nhất thời ngẩn người.
- Các ngươi lại biết chuyện sau đó rồi!
Vẻ mặt Bàn Sơn Hoang Viên lạnh lùng nói:
- Ta lo lắng Tiên Minh phát hiện nên không tiện tự mình ra tay đoạt lại huyết bảo này, chỉ có thể để Âm Sơn tông đứng ra. Chỉ hận đám Âm Sơn tông vô dụng, tuy điều tra ra được nhưng không nói thật cho ta biết, mà tự mình lén tìm tới sơn môn của đối phương, kết quả bị người ta giết chết. Ta phái một nhóm yêu tướng qua, cũng bị một người thần bí giết chết, không còn một tên. Lúc đó ta đã lo lắng, có lẽ chuyện này bị lộ ra ngoài, bằng không sao có thể có cao nhân như vậy đứng ra, che chở cho thằng nhãi kia?
- Bởi vậy, ta đành phải yên lặng mấy năm, không đề cập tới chuyện này!
- Nhưng sau khi đợi mấy năm, ta phát hiện chuyện này hình như cũng không kinh động tới Tiên Minh, chỉ có thể nghĩ cách đoạt lại huyết bảo. Nhưng không ngờ thằng nhãi kia ngược lại dần có thành tựu, lúc ở Vấn Đạo Sơn, ngay cả em nhỏ của ta cũng bị hắn giết chết, bây giờ còn có đảo Vong Tình che chở, nổi tiếng ở Ma Biên, tu vi tăng mạnh, muốn đoạt lại huyết bảo từ trong tay hắn là điều không thể!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!