Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

 

 Phương Nguyên cũng thích bầu không khí này, chỉ vừa đi đường vừa lĩnh ngộ tàn trận của Long tộc chung quanh. 

 Hiện giờ hắn mỗi một ngày đều đang tiêu hóa thiên thư mà lúc trước rùa già truyền cho mình, khi nhàn hạ cũng chậm rãi tham ngộ Vạn Linh Quyển viết trên Tam Sinh Trúc Thư đó, nếu là ở bên ngoài, chỉ có trận đạo chi lý đơn thuần, tham ngộ tất nhiên sẽ tất nhiên có chút phiền phức, nhưng ở đây, lại có thể ấn chứng tàn trận thái cổ Long tộc lưu lại, vô cùng hữu ích cho hắn lĩnh ngộ những trận pháp chi đạo này. 

 Cứ vậy chậm rãi đi đường, đã tiếp cận khu vực thứ ba, chỉ cần trắc lượng xong hướng đi của linh mạch khu vực này, nhiệm vụ của tiểu đội bọn họ đã xem như được hoàn thành, hội hợp với hai đội khác, thôi diễn ra vị trí của Tam Thốn Linh Sơn, sau đó phong ấn nó, nhiệm vụ lần này xem như đã hoàn thành, công đức lớn lại dễ dàng như vậy, trong lòng các tu sĩ tất nhiên đều không tránh được có chút hưng phấn. 

 Nhưng cũng đúng vào lúc này, Phương Nguyên vẫn đang ngưng thần quan sát tàn trận của thái cổ Long tộc chung quanh bỗng nhiên biến sắc. 

 Lạc Phi Linh ở bên cạnh đã nhận ra biến hóa trên vẻ mặt của hắn, hiếu kỳ nói: 

 - Phương Nguyên sư huynh, sao thế? 

 Phương Nguyên trầm mặc một hồi, nói: 

 - Hình như có chút không đúng... 

 Lạc Phi Linh ngẩn ra, nói: 

 - Có vấn đề gì à? 

 Hai người bọn họ nói chuyện, thanh âm rất khẽ, nhưng trong đội này của bọn họ, mọi người đều rất trầm mặc, không ai nói chuyện, cho nên lúc này lại đều nghe thấy, ai nấy sắc mặt ngưng trọng, dứt khoát ngừng lại trên một ngọn núi, ngay cả Vương Trụ đi trước nhất cũng nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng, nhìn về phía Phương Nguyên, dường như cũng muốn nghe xem hắn muốn nói gì... 

 Nhưng nghênh đón ánh mắt của mọi người, Phương Nguyên lại trầm mặc rất lâu, chỉ lắc đầu. 

 Ánh mắt nhìn về phía hắn của các tu sĩ lập tức trở nên có chút cổ quái. 

 Sắc mặt Vương Trụ lại trực tiếp sầm xuống, trầm giọng quát: 

 - Nếu không có chuyện gì thì đừng nói lung tung, khiến người ta bực mình! 

 Sau đó cũng không nhiều lời, tiếp tục bay lên hư không, tiến về phía trước. 

 Các tu sĩ cũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu, không nói gì, đi theo. 

 - Phương Nguyên sư huynh, ngươi có phải phát hiện ra gì không? 

 Lạc Phi Linh lại biết tính tình của Phương Nguyên, hơi tụt lại phía sau, thần niệm truyền âm, thấp giọng hỏi. 

 Phương Nguyên nói: 

 - Ta cảm giác được tàn trận của Long tộc ở chung quanh dường như có chút không đúng... 

 Lạc Phi Linh cũng cả kinh: 

 - Là có vấn đề ở chỗ nào? 

 Phương Nguyên lắc đầu, nhất thời không trả lời được. 

 Mấy ngày nay hắn vẫn dốc lòng quan sát tàn trận của thái cổ Long tộc, ít nhiều cũng có chút lĩnh ngộ, nhưng lúc này, trên đường đi, hắn lại bỗng nhiên phát hiện tàn trận chung quanh dường như khác với lúc trước mình nhìn thấy, loại cảm giác này rất là cổ quái. 

 Nhưng dù sao hắn cũng nghiên cứu Vạn Linh Quyển đó không lâu, chưa nắm vững, cho nên không nói ra được cụ thể. 

 Càng không biết, loại nghi ngờ này của mình rốt cuộc có chuẩn xác hay không. 

 - A, không thể đi, không thể đi.. 

 Cũng vào lúc Phương Nguyên đang nghi hoặc, Hậu Quỷ Nhi vẫn đang bay ở phía trước, ôm đùi Tống Long Chúc, mượn pháp vân của hắn đi đường, thuận tiện ngắm nhìn Hứa Ngọc Nhân đột nhiên giống như phát giác ra gì đó, lập tức biến sắc, từ trên pháp vân của Tống Long Chúc nhảy lên, mặt đầy hoảng sợ nhìn chung quanh, tiếng kêu to này rất đột ngột, khiến mọi người chung quanh đều giật nảy mình. 

 - Ngươi có phát hiện gì à? 

 Mà nhìn thấy bộ dạng này của Hậu Quỷ Nhi, trong lòng Phương Nguyên cũng cả kinh, vội vàng chạy lên. 

 - Ta... Ta... Ta cũng không biết... 

 Hậu Quỷ Nhi chỉ vẻ mặt hoang mang giơ tay lên chỉ về phía trước, nói: 

 - Nhưng chỗ đó không thể đi! 

 Nghe thấy những lời này, các tu sĩ chung quanh đều lắp bắp kinh hãi, tốc độ chậm lại, vừa cảnh giác nhìn xung quanh vừa dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Hậu Quỷ Nhi, cũng không biết vì sao hắn lại nói như vậy, mà Vương Trụ ở phía trước sắc mặt cũng nghiêm lại, thần thức vội vàng quét ra xung quanh, sau khi xác định chung quanh không có dị trạng gì mới quay đầu lại quát: 

 - Xảy ra chuyện gì? 

 Hậu Quỷ Nhi vẫn chỉ vẻ mặt hoang mang, không thể trả lời hắn. 

 Cũng là Phương Nguyên vốn chỉ có chút suy đoán chứ chưa rõ ràng, nhưng lúc này nhìn thấy bộ dạng của Hậu Quỷ Nhi, sự bất an trong lòng lại càng chân thật hơn, cũng xác định hơn, tâm thần căng thẳng, lăng không chạy lên cản mọi người, vẻ mặt ngưng trọng, nói với Vương Trụ: 

 - Có chút không thích hợp, phía trước chắc chắn có hung hiểm, ta đề nghị đợi chút hẵng đi! 

 Nhìn thấy hắn cũng nói như vậy, trong lòng các tu sĩ lại lạnh toát, vội vàng ngừng lại, nhìn chung quanh. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!