Vừa nói vừa chỉ vào một bồn hoa ở ngoài thư các, thở dài:
- Ngươi xem, giống như chậu hoa này, nó vốn có thể tự do tự tại mà sinh trưởng, trở thành bất kỳ bộ dạng gì mà nó muốn, nhưng vì có người cắt cành của nó, bức nó phải mọc thành hình dạng giống như cái bô hiện tại, nhưng có ai từng nghĩ nó có nguyện ý trưởng thành như vậy hay không, ai biết được nó vốn nên có bộ dạng thế nào?
Phương Nguyên có chút kinh ngạc nhìn Bạch Du Nhiên, không ngờ hắn lại nói ra được đạo lý như vậy.
- Ngươi đã hỏi, vậy ta sẽ trả lời ngươi!
Hắn nghiêm túc nói:
- Hơn nữa ngươi nhớ rõ, ta chỉ trả lời ngươi một lần thôi!
Bạch Du Nhiên đã chuẩn bị biện luận, nghiêm túc nói:
- Vậy ngươi nói đi!
Phương Nguyên hơi nghiêng người về phía trước, nói khẽ:
- Ta đánh ngươi, chính bởi vì tiên sinh khác không dám đánh ngươi, cho nên ta chỉ có đánh ngươi, mới có thể thể hiện ra sự khác biệt với tiên sinh khác, cũng chỉ có như vậy, ta mới có thể ở lại đây đọc sách...
Sắc mặt Bạch Du Nhiên trở nên kinh hãi:
- Ngươi... Ngươi không phân rõ phải trái!
- Ngươi thông minh như vậy, chẳng lẽ không minh bạch đạo lý chỉ có thể được chú trọng dưới tình huống bình đẳng thôi à?
Sắc mặt Phương Nguyên trầm xuống, nói:
- Với chút bản sự hiện tại của ngươi, có tư cách để giảng đạo lý với ta sao?
Vừa nói vừa lấy ra một cây thước từ trúc tía cứng nhất vót thành, vỗ nhẹ!
Bạch Du Nhiên nhảy lên, cả giận nói:
- Ta sớm muộn gì cũng sẽ lợi hại hơn ngươi.
Phương Nguyên lãnh đạm nhìn hắn, nói:
- Nói cách khác hiện tại ngươi vẫn không bằng ta?
Bạch Du Nhiên biến sắc, uể oải lắc đầu.
Phương Nguyên nói:
- Vậy nên thế nào?
Bạch Du Nhiên ngoan ngoãn mang bài tập Phương Nguyên bố trí về ôn tập.
Phương Nguyên gật đầu, thầm nghĩ:
- Đúng là hài tử thông minh!
...
Ngày lại ngày trôi qua, thời gian Phương Nguyên ở Lang Gia Các trên thực tế đã sớm vượt quá thời gian hắn kiếm được được ở đại khảo lục đạo lúc trước, theo quy củ lúc trước của Lang Gia Các, sau khi tới hạn, tất nhiên liền sẽ có người đến nhắc nhở, ám chỉ thời gian đọc sách đã hết, đến lúc nên rời khỏi rồi, nhưng Phương Nguyên hiện giờ chính là lão sư của thiếu chủ Lang Gia Các, ai dám quản hắn?
Không chỉ như vậy, tất cả đãi ngộ thường ngày còn đề cao không ít, tiểu lâu tinh trí hơn, mỗi tháng cũng đều được phát linh tinh.
Mà hắn trừ mỗi ngày bỏ ra một canh giờ để kiểm tra việc học hành của thiếu chủ Lang Gia Các Bạch Du Nhiên, dạy hắn một số kiến thức mới ra, thời gian còn lại đều say mê đọc các loại điển tịch trong thư các, có điều lợi ích là ở chỗ, theo hiện giờ mỗi ngày đều phải bỏ ra canh giờ để dạy Bạch Du Nhiên, cũng khiến hắn cuối cùng từ từ ra khỏi trạng thái si mê đó.
Phương Nguyên làm việc rất dễ nhập si.
Một khi nhập si, vậy thì chỉ nghĩ tới làm một việc đó, không làm đến cực hạn thì không bỏ qua.
Lần này đọc sách cũng vậy, thậm chí đã quên ước nguyện ban đầu mình tới Lang Gia Các, chỉ rơi vào trạng thái đọc sách, cho tới hiện tại, mới nghĩ tới, mình trừ đọc sách, vẫn phải cân nhắc tới một số vấn đề tu hành.
Thế là, hắn cũng mỗi ngày giành ra một bộ phận thời gian, thôi diễn và tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết.
Trong Lang Gia Các, gần hai năm trôi qua, hắn cũng thực sự đã đọc được không ít sách, lĩnh ngộ được không ít thứ mới mẻ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!