Nam Chi khí giận rồi cực điểm, đối với cô ta mà nói, Lạc Ninh Hinh căn bản chẳng là cái thá gì cả.
Bị mắng bởi một người bản thân coi là thấp kém, cô ta sẽ chịu được sao? Mặc dù là như vậy, nhưng Nam Chi vẫn cố gắng duy trì dáng vẻ kiêu ngạo của mình, tuyệt nhiên không có một chút nhăn nhó khó coi nào.
" Lạc tiểu thư, nói như vậy thật quá lời rồi! Nhưng để xin lỗi, thì tôi cho cô một lời khuyên vậy.
Người như Tổng giám đốc A.D, thì có rất nhiều danh viện thiên kim và mỹ nhân theo đuổi, cô là nên giữ chặt anh ấy một chút.
Tránh để cho người khác có cơ hội nẫng tay trên!"
" Đàn ông ấy mà, ai mà không thích cái đẹp và sự hoàn mỹ đâu chứ, và dĩ nhiên họ luôn chọn những người môn đăng hộ đối, đủ tư cách đứng cạnh họ.
Bọn họ cũng là những người cả thèm chóng chán, ai biết được nếu như anh ấy đã tìm được người thích hợp hơn, vậy thì..." Nam Chi cố tình châm chọc nói như thế, trong lời nói vẫn giữ ý tứ Lạc Ninh Hinh không xứng với Âu Dương Tư Thần.
Lạc Ninh Hinh cười lạnh, cô cảm thấy người phụ nữ đang đứng trước mặt cô thật sự rất là đáng ghét, cô ta nghĩ mình là ai chứ.
" Nếu cô đã nói thì tôi cũng rất cảm ơn cô, nhưng là Tư Thần của tôi không giống những người đàn ông khác.
Đừng đem nam thần của tôi ra so sánh với những kẻ thậm chí còn không đủ tư cách xách giày cho anh ấy!"
" Còn một chuyện nữa, tôi muốn nói cho cô biết.
Phụ nữ bên ngoài dù xinh đẹp quyến rũ giống như cô Nam Chi đây, có tự mình cởi đồ nằm lõa thể trên giường mời gọi, thì anh ấy cũng chẳng thèm để vào mắt đâu.
Ngược lại càng làm anh ấy thấy bẩn mắt nữa là.
Bởi vì đối với anh ấy, trên thế giới này người xinh đẹp nhất là tôi, người hoàn mỹ nhất cũng là tôi.
Những người phụ nữ khác có hay không, không hề quan trọng." Lạc Ninh Hinh mỉm cười đáp lời cô ta.
Nam Chi mặt bắt đầu méo mó, cô ta vừa rồi bị Lạc Ninh Hinh so sánh với gái điếm sao? Chưa có ai dám dùng lời lẽ như thế này nói với cô ta, nếu như không phải chú ý hình tượng, cô ta nhất định sẽ xé nát miệng của Lạc Ninh Hinh ra rồi.
" Cô cũng mạnh miệng thật đấy! Nhưng con người ta càng hạnh phúc càng tự tin bao nhiêu, thì lúc vấp ngã sẽ càng đau đớn càng thất vọng bấy nhiêu.
Tôi không nghĩ cô sẽ cười lâu được đâu!" Nam Chi trầm giọng nói, cô ta không thể thua như vậy được.
" Hừm, tôi thật mong chờ cái ngày cô nói! Không gặp thì thôi, còn nếu đã gặp thì cũng xem như là có duyên rồi.
Tháng sau là lễ đính hôn của chúng tôi, tôi nhất định sẽ nói với Tư Thần mời cô đến dự.
Mong là cô không từ chối!" Lạc Ninh Hinh nhìn vẻ mặt gượng gao của cô ta mà thống khoái.
Muốn đến đây diễu võ dương oai trước mặt cô sao? Vậy thì cũng đừng trách cô độc miệng.
Ở Nam Chi còn đang muốn nói gì đó, thì cửa phòng làm việc của Âu Dương Tư Thần mở ra, anh cũng lãnh đạo của Ella cùng nhau bước ra.
" Giám đốc, hợp đồng đã ký xong rồi sao?" Nam Chi lập tức lấy lại dáng vẻ kiêu ngạo, cô ta bước đến bên cạnh Giám đốc của Ella nói.
" Đã xong rồi, lần hợp tác này có không ít công lao của cô, tôi nhất định sẽ đề nghị lên cấp trên thăng chức cho cô!" Ông ta phì cười lên tiếng.
" Cảm ơn Giám đốc, đó là chuyện tôi nên làm mà thôi" Nam Chi bộ dáng vờ ngại ngùng nói.
Âu Dương Tư Thần nhìn thấy Lạc Ninh Hinh, anh vội vàng đi đến.
" Bảo bối, em tìm anh sao?" Vẫn là giọng nói ôn nhu trầm ấm dành cho cô.
" Sắp đến giờ ăn trưa rồi, em muốn cùng anh ăn cơm!" Lạc Ninh Hinh nở nụ cười tươi trả lời anh, bàn tay cô nắm lấy tay của Âu Dương Tư Thần.
Nhân lúc Nam Chi còn đang ở đây, cô nhất định phải rải một chút cẩu lương cho cô ta xem chứ.
" Thật xin lỗi đã để em chờ lâu như vậy!" Âu Dương Tư Thần sủng nịch nói, tay lại nhẹ nhàng vén tóc cho Lạc Ninh Hinh.
" Âu Dương Tổng, hay là bốn người chúng ta cùng nhau ăn cơm đi! Dù gì chúng tôi cũng đang chuẩn bị đi dùng bữa trưa!" Giám đốc Ella lên tiếng.
Như vậy lại càng đúng ý của Lạc Ninh Hinh, cô còn muốn ngược cẩu độc thân như Nam Chi nữa mà.
Đây là cơ hội tốt để thể hiện cho cô ta thấy, cô tất nhiên sẽ đồng ý rồi.
Âu Dương Tư Thần nhìn Lạc Ninh Hinh, ánh mắt như hỏi ý của cô, thấy Lạc Ninh Hinh gật đầu, anh mới đồng ý ăn cơm cùng họ.
Du Cảnh nhanh chóng đặt một phòng Vip, ở nhà hàng lớn đối diện tòa nhà A.D.
Vừa vào bàn, Nam Chi đã lập tức ngồi ghế đối diện với Âu Dương Tư Thần, đây là muốn trực diện quyến rũ anh.
Chỉ tiếc là âm mưu chưa thực hiện được, thì Lạc Ninh Hinh đã đổi chỗ cho Âu Dương Tư Thần rồi.
Cô còn cố tình nở một nụ cười đầy ẩn ý cho Nam Chi.
Loáng một cái phục vụ đã mang lên một bàn đầy mỹ thực, làm bụng Lạc Ninh Hinh cảm thấy cồn cào.
Âu Dương Tư Thần liên tục gắp thức ăn cho cô, anh còn cẩn thận bóc tôm đút cho Lạc Ninh Hinh.
Nam Chi đáy mắt xẹt qua một tia ganh tị, cô ta khẽ trừng mắt với Lạc Ninh Hinh.