Ninh Thư cầm trong tay lưỡi dao sắc bén, định cho Lý cẩu tử một chút giáo huấn, nghe được ngoài phòng có tiếng bước chân vội vội vàng vàng hướng tới bên này.
"Nhị muội nói đi nhà xí, nhưng đến bây giờ người cũng không thấy đâu."
"Khắp nơi đều đã tìm."
Ngoài phòng tiếng nói chuyện càng ngày càng gần, tiếng bước chân càng lúc càng lớn, hơn nữa nghe tiếng bước chân, người còn không ít.
Ninh Thư trong đầu rất nhanh suy nghĩ, hiện tại quan trọng nhất là không thể dính líu quan hệ cùng Lý cẩu tử.
Đem dao găm thu lại, Ninh Thư mở ra cửa sổ, từ cửa sổ nhảy ra ngoài, sau đó đóng cửa sổ lại.
Ninh Thư vòng qua gian phòng, về tới phòng khách.
Trên bàn phòng khách bày sợi chỉ nhiều màu sắc, là chỉ để đan túi lưới.
Bạch Y Xảo sống lại rất biết đan túi lưới, lúc ở nhà giàu đã gặp nhiều kiểu dáng, phu nhân nữ tử chung quanh đều tới cùng học với nàng, Trần Nhị Muội cũng tới theo học.
Nhưng đang ở nhà Phương Dũng lại bị Lý cẩu tử làm bẩn.
Bây giờ Bạch Y Xảo và Phương Dũng đã thành thân.
Ninh Thư cầm lấy túi lưới còn chưa đan xong trên bàn, Ninh Thư một tay đan túi lưới, đi tới gian phòng bỏ hoang trong hậu viện.
"Ớ, mọi người đều ở chỗ này làm gì?" Ninh Thư vẻ mặt hiếu kỳ: "Ta nói sao trong phòng chả có ai, thì ra mọi người đều chạy đến đây."
"Muội muội, muội chạy đi đâu, em gái Bạch gia nói không thấy muội." Một người đàn ông tử hỏi Ninh Thư.
Người đàn ông này là ca ca của Trần Nhị Muội, con cả của Trần gia, sinh ra đã khờ khạo.
Ninh Thư trông coi Bạch Y Xảo: "Ta đi nhà xí xong là trở về trong phòng mà."
Bạch Y Xảo mặc dù mặc y phục nông phụ ở nông thôn, nhưng mặt lại đẹp như cẩm tú thêu hoa, làm cho một thân vải thô áo tang lập tức tăng hẳn đẳng cấp lên.
Bạch Y Xảo kiếp trước làm tiểu thiếp cho người ta, rất hiểu chuyện lấy sắc để khoe thân, nữ nhân phải biết làm đẹp cho mình, trong điều kiện có hạn, cũng sẽ khiến mình đẹp.
Lúc này sắc mặt Bạch Y Xảo hơi kinh ngạc, lập tức vừa cười vừa nói: "Nhị muội về rồi à, cũng chẳng nói cho chúng ta biết một tiếng, để chúng ta tìm khắp nơi đó."
"Nghe nói Lý cẩu tử tới tìm cô, ta còn tưởng rằng mọi người đi chơi đùa rồi." Bạch Y Xảo còn nói thêm.
Ninh Thư vội vàng lắc đầu: "Ta lại chưa cùng Lý cẩu tử đi chơi, chị dâu Phương gia à, tại sao cô lại nói như thế, ta với cô học đan túi lưới, sao lại cùng Lý cẩu tử đi chơi, Lý cẩu tử là ai, cả làng cả nước đều biết, ta sao lại có thể cùng Lý cẩu tử dính líu quan hệ chứ, tránh còn không kịp, chị dâu Phương gia này cô sao lại nói như vậy?"
Bạch Y Xảo ôn hòa nói: "Ta chỉ là tùy tiện nói một chút."
"Mọi người chặn ở chỗ này để làm chi?" Ninh Thư chen vào trong nhà, chứng kiến Lý cẩu tử đã bị trói lại, hơi kinh ngạc nói: "Chị dâu Phương gia à, nhà cô làm sao lại có nam nhân?"
"Đây không phải là Lý cẩu tử sao?"
Bạch Y Xảo miễn cưỡng nói rằng: "Nhất định là hắn lẻn vào phòng để ngủ."
Ninh Thư mang vẻ khinh bỉ đối với Lý cẩu tử trên mặt: "Đến khi Phương Dũng Phương đại ca trở về, để hắn uốn nắn Lý cẩu tử này cho tốt, không biết còn tưởng rằng người làm dâu như cô ẩn giấu nam nhân, vô duyên vô cớ phá hủy thanh danh của cô đó."
Bạch Y Xảo sắc mặt có chút khó coi, mắt sắc lên, nhìn mấy người ba hoa lắm mồm chỉ trỏ, châu đầu ghé tai, Bạch Y Xảo ở trong lòng mắng Lý cẩu tử.
Nhất là nghe được Ninh Thư xưng hô với Phương Dũng, còn gọi cái gì mà Phương đại ca, Bạch Y Xảo đè lại bất mãn trong lòng.
"Nhất định là Lý cẩu tử không thành thật, đến nhà của ta trộm vặt rồi, kết quả là nằm xuống ngủ." Bạch Y Xảo sắc mặt bình tĩnh giải thích.
Ninh Thư gật đầu: "Lý cẩu tử này chính là một tên cặn bã, chị dâu Phương gia à, ta đã nói với cô rồi, tuyệt đối chớ có dễ dàng tha cho hắn."
"Ta nghe nhị muội." Bạch Y Xảo nói rằng.
Trần gia đại ca hướng Ninh Thư nói rằng: "Chúng ta trở về, cha mẹ chắc đang sốt ruột."
Ninh Thư cười nói với Bạch Y Xảo: "Chị dâu Phương gia à, ta đi về trước."
Ninh Thư xoay người nụ cười trên mặt cũng tắt ngấm, Trần gia đại ca thấy Ninh Thư như vậy, ra khỏi Phương gia bèn hỏi Ninh Thư: "Muội muội, thân thể muội không thoải mái sao?"
"Không có chuyện gì." Ninh Thư nói, quay đầu nhìn Phương gia một chút, cảm thấy Bạch Y Xảo thật quá hung ác, biết rõ tầm quan trọng của danh tiết đối với một cô gái, lại dùng phương thức này để hủy đi Trần Nhị Muội.
Bị người nhiều như vậy chứng kiến việc bẩn mình vào tay Lý cẩu tử, còn bị Lý cẩu tử cắn ngược lại một cái nói Trần Nhị Muội quyến rũ hắn, đem Trần Nhị Muội nói thành một nữ nhân dâm đãng không gì sánh được.
Bất luận Trần Nhị Muội cãi lại như thế nào đi nữa cũng không có ai tin tưởng, ánh mắt những người xung quanh như đao như kiếm.
Danh tiếng Trần gia bị Trần Nhị Muội phá hỏng, nữ tử thất tiết nhất định sẽ thành tình trạng liếc mắt nhìn cũng thấy bẩn mắt, đi tới chỗ nào cũng bị chỉ chỉ trỏ trỏ.
Trần Nhị Muội phải bị cho vào lồng heo trầm xuống sông, hoặc phải thi hành hình phạt “giam cầm” với Trần Nhị Muội.
Giam cầm này là cung hình nhằm vào nữ nhân, nghiêm phạt đối với việc nam nữ quan hệ không đứng đắn, tuyệt diệt tính dục của nữ nhân, trực tiếp đem âm đ*o vá lại, đạt được hiệu quả “giam cầm”.
Đối với nữ nhân hà khắc đến trình độ như vậy, lúc này Lý cẩu tử đứng ra tùy tiện nói muốn kết hôn với Trần Nhị Muội. Vào tình huống lúc đó gả cho Lý cẩu tử là lựa chọn tốt nhất.
Trần Nhị Muội bị nhét cho Lý cẩu tử làm vợ, Lý cẩu tử người này chính là thằng lưu manh đúng theo bản chất, nói đến lưu manh đều nhắc tới hắn, chính là một kẻ không cần mặt mũi, không có trách nhiệm của người đàn ông, không biết liêm sỉ, là thằng vô liêm sỉ nhất trên đời.
Lý cẩu tử hết ăn lại nằm, sẽ không vì gia đình mà bôn ba, cỏ mọc dài trên ruộng cũng không biết nhổ đi, trong nhà không còn gì ăn, thì hoặc là đi trộm, hoặc là mặt dày tới nhà người khác xin ăn.
Nói chung Lý cẩu tử chính là một cặn bã hết thuốc chữa vô nhân tính.
Trần Nhị Muội gả cho hắn, trong nhà chuyện gì cũng phải làm, giặt quần áo, chuyện đồng áng đều đặt trên người Trần Nhị Muội.
Trong nhà có một chút tiền là Lý cẩu tử sẽ cướp đi, đi ra ngoài chơi bời rượu chè, còn động thủ đánh Trần Nhị Muội, thường thường tự cho là ân nhân cứu mạng của Trần Nhị Muội, nói nếu như không phải là mình cưới Trần Nhị Muội, Trần Nhị Muội sẽ bị ngâm lồng heo.
Trần Nhị Muội vất vả không gì sánh được, còn phải đối mặt với sự đối xử không phải cho người của Lý cẩu tử, thậm chí đánh Trần Nhị Muội đến mức sảy thai, chảy nước ối còn phải xuống ruộng làm việc, cắt cỏ heo, làm toàn việc nặng.
Lý cẩu tử chưa bao giờ biết phụ một tay, sẽ không quản Trần Nhị Muội sống hay chết, có đôi khi về đến nhà, liền đem Trần Nhị Muội đè lên giường, chưa bao giờ nghĩ tới cảm nhận của Trần Nhị Muội.
Hơn ba mươi tuổi Trần Nhị Muội đã thành ma.
Ninh Thư thở dài một hơi, thảo nào trong thời đại coi chồng là trời, mà Trần Nhị Muội lại muốn trả thù Lý cẩu tử.
Dưới dâm uy của Lý cẩu tử, ngay cả lòng phản kháng Trần Nhị Muội cũng không có, cho dù muốn trả thù cũng để cho Ninh Thư tới trả thù.
Đây chính là cuộc sống của nữ tử thời cổ đại, danh tiếng chính là một gông xiềng nặng nề đặt trên cổ, rõ ràng Trần Nhị Muội là người bị hại, không có ai quan tâm Trần Nhị Muội phải chịu tổn thương gì, ngược lại muốn đem Trần Nhị Muội đi ngâm lồng heo.
Lý cẩu tử chỉ chịu chút nghiêm phạt không nhẹ không nặng.
Trần Nhị Muội bị mài đến không còn một chút cảm xúc nào, nếu như là Ninh Thư, cho dù chết, cho dù có sống mái một phen cũng phải làm cho Lý cẩu tử đẹp mặt.