Ninh Thư không sợ Ngọc gia tới tìm cô gây phiền toái, bởi vì ngay từ đầu, Ngọc Hùng Phi đã có ý định giết Ngọc Lưu Ly.
Giờ Ngọc Lưu Ly đã chết, coi như là chuyện tốt với Ngọc Hùng Phi cũng như đối với Ngọc gia.
Thật sự mà nói Ngọc Lưu chính là một trái bom hẹn giờ, trong lòng mang theo oán hận với Ngọc gia, thực lực cô ta tăng dần theo thời gian, cũng đồng nghĩa với việc mối hiểm họa của Ngọc gia càng lúc càng lớn.
Cho nên, chắc chắn Ngọc Hùng Phi sẽ không tới tìm cô gây phiền phức.
Lại nói, lấy thực lực của cô, cho dù Ngọc Hùng Phi có muốn tới báo thù cũng phải suy đi tính lại, cân nhắc cẩn thận.
Thi thể của Ngọc Lưu Ly được Ngọc Hùng Phi chôn cất, trước khi chôn cất còn để thi thể lưu lại mấy ngày trong nhà.
Ninh Thư nhìn thi thể Ngọc Lưu Ly bắt đầu xuất hiện đốm mốc, tỏa ra mùi hôi thối, xác định kỹ càng không còn ai xuyên qua hay trọng sinh vào khối thân thể này nữa, mới để cho Ngọc Hùng Phi mang xác đi chôn.
Ninh Thư nói với Ngọc Hùng Phi: “Sắp tới lúc ta rời khỏi Ngọc gia rồi, có cần ta luyện chế đan dược gì không, để ta tiện tay luyện chế một thể, sau này có khi ta sẽ không trở lại.”
“Đa tạ tiền bối.” Ngọc Hùng Phi vội vàng chắp tay.
Ninh Thư nhìn Thần Khí treo trên tường, có sự tồn tại của Tụ Linh Trận, khiến linh khí tụ tập xung quanh, nuôi dưỡng kiếm.
Chỉ cần có linh khí, là có thể tạo được ra đồ vật bất phàm.
Giống như linh tủy tinh thể lúc trước có thể tạo ra tảo biển-kun vậy.
Nhưng cũng chỉ có thể dưỡng dục ra được sức mạnh lớn lao, chứ không có sản sinh ra trí tuệ được.
Ngọc Hùng Phi tìm kiếm đầy đủ các loại nguyên liệu điều chế, Ninh Thư giúp Ngọc Hùng Phi điều chế đan dược, sau đó Ninh Thư hóa thành khổng tước xanh bay đi, bỏ của chạy lấy người.
“Tiền bối.” Ngọc Linh Lung túm váy, thở hổn hển ngẩng đầu hô to vơi Ninh Thư đang bay trên không trung.
Ninh Thư vỗ cánh, sà xuống, dừng trên cành cây, cúi đầu nhìn Ngọc Linh Lung, cất tiếng: “Chuyện gì?”
“Tiền bối còn quay về đây không?” Ngọc Linh Lung hỏi.
Ninh Thư không khống chế được bản năng động vật trong mình, dùng mỏ nhọn rỉa lông, chải chuốt bộ lông của mình nói: “Cũng chưa biết được, có lẽ sẽ quay trở về, có lẽ không.”
“Vậy Linh Lung sẽ chờ tiền bối trở về.” Ngọc Linh Lung ngửa đầu đáp.
Ánh nắng mặt trời soi lên gương mặt nàng, còn nàng ngửa đầu, nhìn chim trên cây.
Ninh Thư nói thẳng: “Đừng chờ ta, có khả năng, vĩnh viễn ta sẽ không quay trở lại, ngươi cứ sống tốt ngày tháng của mình đi."
Ninh Thư vỗ cánh bay đi.
BBieeru tình trên mặt Ngọc Linh Lung hiện vẻ mất mát, ngơ ngác nhìn Ninh Thư bay xa.
Ninh Thư quyết định đi tới những nơi chứa đựng thiên tài địa bảo của thế giới này.
Tới khi bay ra khỏi thành, Ninh Thư hóa thành hình người, đôi lúc sẽ hỏi thăm chuyện này chuyện nọ từ người trên đường, đôi lúc lại nghe một vài chuyện phiếm nào đó.
Cô cứ đi tìm trong vô vọng, biết đâu căn nguyên thế giới nằm trong nhà của ai đó thì sao.
Vì có ai biết được căn nguyên thế giới này tròn méo gì đâu.
Song, có điều căn nguyên thế giới lại chứa đựng sức mạnh ghê người.
Ví dụ như căn nguyên thế giới thuộc tính mộc, có sức mạnh mãnh liệt của thuộc tính mộc.
Ở nơi không có ánh nắng mặt trời, không có nước, vẫn có thể khiến thực vật sinh trưởng được.
Thuộc tính hỏa vẫn luôn rực cháy, như thể không bao giờ dừng lại được.
Thuộc tính kim, thuộc tính thổ, thuộc tính thủy không biết sẽ như thế nào.
Thuộc tính thủy chẳng nhẽ chơi trốn tìm trong nước?
Có quỷ mới thấu.
Ninh Thư đi qua không biết bao nhiêu nơi, gặp không ít thiên tài địa bảo, nhiều tới mức Ninh Thư lười không thèm nhặt cất đi nữa.
Để mấy thiên tài địa bảo này tiếp tục lớn lên, thời gian sinh trưởng càng dài thì càng trân quý, giờ mà cô hái đi còn gì là thú vị.
Trừ bỏ căn nguyên thế giới, những thứ này đều khiến Ninh Thư chướng mắt, toàn là thứ vô vị trong mắt Ninh Thư.
Giờ đây chuyện Ninh Thư cần phải nhanh chóng thực hiện nhất đó là cấu trúc thế giới.
Những chuyện khác tính sau, không đúng, quan trọng nhất bây giờ là phải hoàn thành ba nhiệm vụ liên hoàn, phải vượt qua được đợt nhiệm vụ này, cô mới có thể tiến được vào trong không gian pháp tắc.
Ninh Thư nói với 2333: “Mỗi một chỗ tôi đi qua, cậu phải để ý xem có căn nguyên thế giới không đấy.”
2333 nói: “Đây là nhiệm vụ liên hoàn, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, là lập tức cô phải cuốn gói khỏi thế giới rồi, giờ cũng đã tới lúc cô phải rời khỏi thế giới này. Thế giờ cô muốn tiếp tục ở đây hay sang thế giới kế tiếp………..”
“Chờ tiếp đi.”
“Chờ ở đây cũng có được cái tích sự mọe gì, dù gì cô cũng sẽ bị cưỡng chế truyền tống khỏi thế giới này nhanh thôi.” 2333 đốp thẳng vào mặt Ninh Thư.
“Nhiệm vụ liên hoàn làm chó gì có thời gian cho cô đi tìm đồ tốt, giờ tới lúc cô bị cưỡng chế đá đít khỏi thế giới này rồi.”
Ninh Thư buồn bực, thế giới này phải trả giá lớn như vậy, ấy thế mà lại không có căn nguyên thế giới.
Thiên lý ở đâu đây hả trời…………………
Ninh Thư choáng váng, sau đó chưa kịp làm gì, đã bị nhét vào trong một một thân thể khác.
Ninh Thư: Àizzzzz, thật là…………… (tự nhiên trong đầu nảy số là hình ảnh mấy anh chị nam nữ chính trong phim hàn lúc bực mình :v)
Có lẽ linh hồn ở thế giới trước bị tổn hại nghiêm trọng, nên Ninh Thư đã lâu không có cảm giác khi truyền tổng mới cảm thấy khó chịu như vậy.
Dạ dày cuồn cuộn sôi trào, thật muốn nôn ọe một trận.
Phải một lúc lâu sau mới lấy lại được tinh thần.
Ninh Thư xoa xoa cái đầu sưng phù của mình, sau đó bình tĩnh quan sát xem bản thân đang ở chỗ nào.
Là một căn nhà đơn sơ, trong nhà không có giường chiếu gì, quần áo đều vắt hết trên dây thừng.
Vách tường được xây bằng gạch mộc, bên trên có mấy xâu hạc giấy làm bằng giấy chất liệu rẻ tiền, dán một tấm poster minh tinh khá cũ.
Có điều, minh tinh trên poster cũng được của “ló” đấy.
Ninh Thư nhìn xuống dưới, sàn nhà là bùn đất lèn chặt, không phải sàn bê tông.
Xem ra hoàn cảnh của người ủy thác éo le ra phết.
Ninh Thư tựa lưng vào tường, đầu đau như búa bổ, bụng ọc ọc biểu tình, đã vậy mắt còn sưng tới độ không mở ra được, hình như trong mắt bị hạt cát lẫn vào.
Chuyển động con ngươi qua lại một chút thôi cũng bị ma sát đau thấy mợ nội.
Cả người vô lực, Ninh Thư lắc lắc cổ, cổ kêu lên răng rắc.
Cơ thể này yếu quá.
Đàu tiên Ninh Thư ngồi xếp bằng tu luyện trên giường, thân thể chíu khọ đcđ.
Hơn nữa, điều khiến Ninh Thư khá xấu hổ đó là, chỗ vùng kín ……. đau quá.
Điều này khiến Ninh Thư thấy không thoải mái.
Ninh Thư hít sâu một hơi, bắt đầu tu luyện.
Vị diện hiện đại nên linh khí thiếu thốn quá, Ninh Thư đành hấp thụ hỏa năng.
Cơ thể chậm rãi hồi phục, Ninh Thư bắt đầu tiếp thu cốt truyện.
Người ủy thác tên là Vương Anh, năm nay vừa tròn 18 tuổi, là một cô gái nông thôn.
Vương Anh là chị cả trong nhà, sau cô còn có một em trai, tên là Vương Siêu.
Gái quê như Vương Anh, có thể tốt nghiệp được cấp 2 là quá tốt rồi.
Thành tích của Vương Anh rất tốt, chắc chắn có thể thi đậu vào trường điểm cấp 3, nhưng trong nhà nghèo khổ, cha mẹ lấy đâu ra tiền cho cô đi học.
Tiền cả nhà tích góp được đều để dành cho em trai đi học, sau đó còn để cho em trai cưới vợ.
Vì không được đi học, nên Vương Anh phải đi làm kiếm tiền giúp đỡ gia đình, cho tới tận khi kết hôn.
Những càng nghèo nàn lại càng lạc hậu, bé gái sau khi tốt nghiệp học hết cấp hai thì đi làm công.
Phần nhiều là bởi vì hoàn cảnh gia đình.
Vương Anh tới trấn nhỏ tìm việc làm, tìm được một công việc là nhân viên bán hàng của siêu thị mini, mỗi tháng được trả công một ngàn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!