Sau khi Sở Khắc Uy đã sắp xếp nơi làm việc cho Mạc Hinh xong thì anh mới yên tâm ngồi vào bàn Tổng Giám Đốc của mình, Sở Khắc Uy vừa mở laptop lên liền có tiếng điện thoại riêng vang lên. Sở Khắc Uy dùng tay ấn ấn thái dương, haizzz... Mẹ anh lại gọi đến nữa rồi
- Alo, mẹ?
- [Khắc Uy, tối nay cùng Hoàng Bảo về nhà ăn cơm. Hôm nay con bé Lịch Ái Nhi vừa từ Pháp về nước, con bé rất nhớ con]
- Lịch Ái Nhi? Là ai?
- [Cái thằng vô lương tâm này, Ái Nhi là thanh mai trúc mã của con đấy! Nhớ đấy! Tối nay con không về thì đừng hòng yên thân với mẹ!]
Chưa để Sở Khắc Uy đáp lại thì đầu dây bên kia đã ngắt máy, Sở Khắc Uy thật sự đau đầu muốn chết. Nhưng có điều, cô gái Lịch Ái Nhi này thật lòng không thích anh, người cô ấy thích là Mạc Hoàng Bảo, tuy nhiên con người của Hoàng Bảo thì ai cũng biết, từ trước đến nay chưa hề có bất cứ mối quan hệ bất chính nào cùng nữ giới. Đột nhiên, Sở Khắc Uy đưa mắt nhìn Mạc Hinh
- Sở Tổng, anh có việc gì sao?
- Không có, em sang phòng của Hoàng Bảo nhắn với cậu ấy tối nay cùng trở về Viện Trạch dùng bữa.
- Viện Trạch? Nhà tổ Sở gia sao?
- Em biết?
- Thật ra thì tôi từng đến đó một lần.
Mạc Hinh cười cười rồi bước đi, đúng rồi, cô có đến Viện Trạch được một lần. Năm đó cô cùng Hạ An Nghiêm đến đó đề dự mừng thọ bảy mươi của Sở lão gia. Tính ra cũng gần ba năm rồi nhỉ.
Mạc Hoàng Bảo ở Sở Thị đảm nhận chức vụ Phó tổng, cậu không có trợ lí hay thư kí gì. Nhưng ở bên ngoài thì lại có rất nhiều cô gái muốn tiến vào trong để hỏi thăm cậu cũng như là gần cậu một chút. Nhưng tính cách của Mạc Hoàng Bảo thì làm cho những cô gái ở đây không dám làm liều. Khi Mạc Hinh bước đến trước cửa phòng thì có một số nhân viên cùng tầng nhắc nhở cô nên quay về, vì nguyên tắc của Mạc Hoàng Bảo là cấm ai làm phiền khi đang làm việc.
- Phó Tổng Mạc, em vào được không?
- Vào đây!
Mạc Hinh mỉm cười nhìn hai cô gái kia rồi cúi đầu mở cửa bước vào. Lúc này, hai cô gái lúc nảy tựa như hóa đá... Ôi, cái nguyên tắc của Mạc Phó Tổng đâu mất rồi? Chẳng lẽ...
- Này, không lẽ đây là bạn gái bí mật của Phó Tổng Mạc?
- Này, nhìn hai người họ rất có tướng phu thê đấy! Họ khá giống nhau nhá.
- Ôi mẹ nó! Thảo nào mấy năm nay Phó Tổng chẳng bao giờ gần nữ sắc, ngay cả làm ăn cũng không tiếp nữ nhân. Tôi còn cho rằng anh ấy bị ám ảnh tâm lý, hóa ra là người ta đã là chậu đã có hoa!
[..................]
Sau khi Mạc Hinh bước vào thì Mạc Hoàng Bảo đã sớm gạt qua công việc, cậu bước đến dịu dàng xoa xoa đầu của cô, ôn nhu nói
- Sao vậy, cậu ấy ức hiếp em sao?
- Không có, anh... Sở Tổng nói tối nay anh và anh ta đến Viện Trạch để dùng bữa đấy.
- Còn em?
- Em hả? Em tự nấu ở nhà ~
- Hay là em cùng anh đi, dù sao thì em ở nhà một mình, anh thấy không an tâm.
Mạc Hinh cười cười rồi dụi dụi vào ngực của anh trai làm nũng, đúng lúc này cánh cửa văn phòng của Mạc Hoàng Bảo được mở ra. Bước vào là một cô gái xinh đẹp, cô ấy nhìn thấy Mạc Hoàng Bảo bị cô ôm chặt như vậy, trong mắt cô gái đó liền phát ra dòng điện giết người.
- Hai người....
- Ra ngoài!
Cô gái kia nhìn thấy Mạc Hinh đang ôm cậu rất chặt, nhưng Mạc Hoàng Bảo lại không có ý định đẩy ra mà còn dịu dàng ôm lấy, còn hôn nhẹ lên tóc của cô. Động thái của Mạc Hoàng Bảo làm cho cô gái kia đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
- Con hồ ly tinh này! Sao cô dám cướp Hoàng Bảo của tôi!
Cô gái điên này tên là Lịch Tư Tư, là em gái của Lịch Ái Nhi, hai người là chị em nhưng lại cùng thích một người chính là Mạc Hoàng Bảo. Tính cách của Lịch Ái Nhi thì dịu dàng hơn, cô cái cô Lịch Tư Tư luôn ỷ vào sự nuông chiều của Lịch gia mà không xem ai ra gì. Lịch Tư Tư hung hăng muốn chạy đến đẩy cô ra, nhưng Mạc Hoàng Bảo vẫn gắt gao ôm chặt Mạc Hinh trong lòng. Anh còn hung hăng nhìn Lịch Tư Tư
- Lịch tiểu thư, tự tiện xông vào phòng làm việc của người khác... Đây là phẩm hạnh của cô sao?
- Hoàng Bảo! Anh vì ả ta mà dám lớn tiếng mắng em?
- Lịch tiểu thư, mong cô cẩn ngôn!
Lịch Tư Tư run lên, từ trước đến giờ cho dù cô ta có làm loạn hơn như thế này đi nữa, Mạc Hoàng Bảo cũng giữ phong thái im lặng không đếm xỉa đến. Nhưng cô ta không dám tin, chỉ vì người con gái kia mà Mạc Hoàng Bảo lại có thể mắng cô ta như vậy...
- Cô ta... Cô ta...
- Bảo an! Tiễn khách!
Sau khi bảo an đưa Lịch Tư Tư ra ngoài thì Mạc Hoàng Bảo mới thở phào nhẹ nhõm, anh dịu dàng xoa xoa đầu của cô hỏi
- Có làm em sợ không?
Mạc Hinh lắc đầu
- Tiểu Hinh, sau này em cách xa cô ta một chút. Lịch Tư Tư có chút vấn đề về tâm lý. Nhưng những lời cô ta nói em cũng đừng quan tâm.
- Anh hai, có phải cô ấy thích anh đúng không?
- Chắc vậy. Anh không quan tâm lắm. Thôi bỏ đi, em về phòng làm việc trước đi... Tối nay cùng đến Viện Trạch.
[......................còn.....................]
#Yu~