Nửa tiếng sau, vợ chồng Mạc Đào nhận được tin của Mạc Oanh Oanh liền nhanh chóng chạy đến bệnh viên!
Mở ra cửa phòng bệnh, Mạc phu nhân liền lao vào trong, nhìn thấy Bạch Linh nằm trên giường bệnh chết sống không biết, Mạc phu nhân ánh mắt đầu tiên nhìn vào cái bụng của cô ta, “Mạc Tầm, đứa con…..”
Mạc Tầm cười trong đau khổ và lắc đầu, “Mất rồi!”
Mạc phu nhân khó có thể chịu đựng được đòn đánh này, cơ thể đột nhiên run rẩy! Mạc Đào vội vàng đỡ lấy bà ta, nét mặt của Mạc Đào rất khó coi, “Con Tô Tố chết tiệt! Tôi giết chết nó còn hơn!”
Tô Tố?
Mạc Tầm ngẩm nghĩ, “Chuyện này có liên qua gì đến Tô Tố?”
“Oanh Oanh nói Tô Tố cố tình kiếm người đến gây rắc rối cho con bé và Bạch Linh, đều là Tô Tố hại đứa con của con mất rồi!”
Mạc Tầm cau mày.
Oanh Oanh thực sự nói như vậy!
Mạc Tầm từ phía giường đứng dậy đi về phía 2 người, “Chuyện này không liên quan đến Tô Tố, ba mẹ đừng đi gây chuyện với người ta, muốn tìm thì đi tìm Mạc Oanh Oanh, nếu như không phải Mạc Oanh Oanh đánh lộn với người khác thì Linh Nhi tại sao bị người khác đẩy ngã đến đứa con mất đi!”
Mạc Tầm cũng không ngốc, lúc nãy trong thời gian Bạch Linh đang kiểm tra thì đã đi lãm rõ mọi chuyện rồi!
“Oanh Oanh?” Mạc phu nhân ngạc nhiên.
“Không phải con bé thì là ai!” Mạc Tầm cắn răng và nói, “Ba mẹ sao không hỏi người đánh nhau với con bé! Người đàn bà đó là vợ của Nguỵ Cường!”
Vợ chồng Mạc Đào cũng không phải là ngốc, lập tức hiểu ra mọi chuyện. Trong lòng hai người có chút khó chịu, hai người họ thậm chí còn vị lừa bởi con gái của mình! Mạc phu nhân đảo mắt nhìn và chuyển chủ đề, “Tình hình Bạch Linh sao rồi, bác sĩ nói gì!”
Nếu như là lúc trước, Mạc Tầm chắc chắn che giấu mọi tình trạng, không cho ba mẹ có bất kỳ ý kiến nào về cô ta, nhưng lần này, không biết anh ta nghĩ gì, hoàn toàn không có sự che giấu nào cả, “Bác sĩ nói Linh Nhi tổn thương cơ thể, e rằng sau này không thể nào có con nữa.”
Mạc phu nhân đột nhiên trố mắt!
Đợi đến khi phản ứng thì sau đó bà ta lập tức hỏi, “Vậy thì làm sao được! Mạc Tầm, con là con trai duy nhất trong gia đình nhà chúng ta, năm nay con đã 29 tuổi rồi! Lúc trước ba mẹ mặc kệ con, là nghĩ rằng đợi con và Bạch Linh chia tay, nhưng hai con đều không có động tĩnh gì cả, lần này mẹ không tuyệt đối không cho phép con nữa. Nếu con muốn tiếp tục ở với Bạch Linh, mẹ mặc kệ con, nhưng con cũng sớm cho mẹ bế cháu nội, gia đình nhà Mạc không được phá vỡ hương!”
Mạc Đào rất đồng tình với lời nói của Mạc phu nhân và lặp lại, “Mẹ con nói đúng, chuyện có con thì con không được kéo thời gian nữa, con muốn ở cùng ai là tự do của con nhưng gia đình Mạc không thể không có tương lại! Ba cho con thời gian 2 tháng, không cần biết là con dùng phương pháp gì hay tìm người phụ nữ gì nhưng nhất định phải để mang thai của gia đình họ Mạc!”
Mạc Tầm nghĩ một hồi, “Mặc kệ con tìm người phụ nữ như thế nào?”
“Bất cứ người phụ nữ nào, chỉ cần con vui vẻ!”
Mạc Tầm cười và đồng ý, “Được! Trong hai tháng, con nhất định tìm người phụ nữ mang thai của con!”
……
Tô Tố về đến biệt thự, mang quần áo cô đã mua về cho Trương Hân.
Trương Hân đang cùng Lão gia tử chơi cờ, nhìn thấy túi giấy, đột nhiên dừng lại, “Cho chị hả?”
“Ừa, đồ của chị ít quá.” Tô Tố nhìn một hồi, vỗ vai cô ta, “Quần áo để ở đây trước, chị tiếp tục chơi cờ với ông đi, em đi đến chỗ chị Trương để học làm bánh kem.”
Tô Tố đặt đồ xuống sau đó đi theo chị Trương đến nhà bếp, đây là lần đầu tiên Tố Tố vào phòng bếp của nhà cũ, Tiểu Trần gọi điện thoại về nhà trước cho nên những vật dụng để làm bánh kem đã chuẩn bị xong, chị Trương đã bắt đầu, bánh đã được làm xong rồi.
Nhìn thấy Tô Tố vào, dì Trương đưa một chiếc tạp dề cho Tô Tố, “Tô tiểu thư, chúng ta làm bánh kem gì đây?”
“Đơn giản một chút.” Tô Tô cột chiếc tạp dề, đưa tay ra buộc tóc, gãi đầu và ngại ngùng nói, “Vậy làm bánh kem dâu đi, loại mà trong lớp bánh có thể để thêm trái cây, em không biết làm bánh ngọt lắm, sợ rằng không làm ra được.”
Quan trọng là các con sắp tan học rồi, cô muốn cho các con một bất ngờ, cho nên nhất định phải làm xong chiếc bánh kem trước khi chúng nó về nhà!
Chị Trương gật gật đầu, “Thật ra làm bánh kem rất đơn giản, qua đây, Tô tiểu thư, tôi dạy cô!”
Tô Tố lần đầu tiên tự tay làm bánh kem cho con mình, hoàn toàn không muốn làm hỏng, có chị Trương một sư phụ ở đây, đệ tử Tô Tố ngốc nghếch này chỉ mất hơn 3 tiếng đồng hồ, chỉ làm hỏng một chiếc bánh, đến chiếc bánh thứ hai là thành hình dạng rồi.
“Chị Trương, như thế nào, như thế nào?”
“Khá tốt đó.” Chị Trương mỉm cười nhìn vào chiếc bánh kem đã thành hình dạng, hình dáng của chiếc bánh kem rất đơn giản, chỉ là một chiếc bánh kem hình tròn nhỏ nhỏ, chỉ to 6 inch. Tại vì Tô Tô không tạo hình bông cho nên những hình lá của bông đều thay thế bằng trái dâu. Trái dâu tròn tròn đặt xung quanh bánh, ở giữa dùng kem màu đỏ ghi vài chữ: Cảnh Thuỵ, Tiểu Thất thân yêu, chúc hai con sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc mỗi ngày. “Rất tốt rồi.”
Tô Tố nhìn thời gian!
Hey, đã sắp 4 giờ chiều rồi!
Các con tan học lúc 4 giờ 30, vẫn còn nửa tiếng để chuẩn bị!
Tô Tố nhanh chóng tay chân bận bịu đặt chiếc bánh kem vào hộp!
Tiêu Lăng biết hôm nay là sinh nhật của hai đứa con, cố tình trở về nhà sớm hơn, Tô Tố vừa gói xong bánh kem thì Tiêu Lăng đã về đến nhà! Tuyết đã ngừng rơi, nhưng bởi vì con đường còn đóng băng nên mặt đường rất trơn, cho nên Cảnh Thuỵ và Tiểu Thất về nhà muộn hơn thường ngày, 5 giờ 30 mới đến nhà.
Trời đã tối rồi.
“Mami mami, con và anh hai nhận được rất nhiều quà sinh nhật.” Tiểu Thất vừa vào phòng khách đã nhảy tưng tưng và chạy qua, vỗ vỗ và khoe chiếc cặp phồng lên, vui vẻ và nói, “Tiểu Thất lần đầu tiên nhận được nhiều quà sinh nhật như vậy, anh hai còn nhiều hơn Tiểu Thất. Cặp xách không nổi luôn, là chú Tiểu Trần giúp anh hai đem về đó.”
“Cảnh Thuỵ, Tiểu Thất, sinh nhật vui vẻ!”
“Mami, Tiểu Thất yêu mami!”
Lúc ăn cơm, cả gia đình quay quần bên nhau, bầu không khí rất tốt.
Lão Trần và chị Trương hiếm hoi cũng được cùng họ ăn cơm.
Trên bàn đầy các món ăn, lão gia tử rất hạnh phúc, lần đầu tiên trên bàn ăn rót một ly rượu, nhìn thấy đôi mắt không đồng tình của lão Trần, ông ta cười và nói, “Hôm nay vui vẻ, chỉ lần này, chỉ lần này thôi!”
Lão Trần lúc ấy không nói gì nữa.
Lão gia tử bắt đầu phát quà cho hai đứa nhỏ, cho Tiểu Thất một chiếc váy công chúa màu hồng xinh đẹp, cho Cảnh Thuỵ một chiếc bút máy xinh đẹp màu vàng! Hai đứa con đều cảm ơn ông, lão Trần và chị Trương cũng phát quà cho hai đứa nhỏ, Trương Hân tặng cho hai đứa nhỏ ngôi sao do chính tay cô ấy tự gấp, đầy một hủ, Tiểu Thất lúc đó ôm không buông bỏ.
“Mami, mami, quà của mami đâu!”
Tô Tố ho nhẹ, đưa bánh kem lên.
Tiểu Thất và Cảnh Thuỵ nhìn chằm chằm vào kem, Tô Tố ngại ngùng mở hộp ra, Tiểu Thất nhìn thấy đồ ngọt là đôi mắt sáng rực lên, “Mami, đây là mami tự làm hả!”
“Đẹp không?” Tô Tố hơi xấu hổ.
Tiểu Thất cắn ngón tay của mình, lúng túng không nói lời nào, Tô Tố nhìn vào đột nhiên nản chí, đâu biết rằng nét mặt hai đứa nhóc đột nhiên thay đổi, cười rít lên, “Hahaha, mami bị lừa rồi, mami làm đẹp lắm đó, Tiểu Thất và anh hai đều rất thích.”
“Daddy, daddy, quà của daddy đâu.”
Mọi người nhìn sang Tiêu Lăng, Tô Tố cũng không ngoại lệ, cô cứ hỏi rằng Tiêu Lăng đã chuẩn bị quà gì cho hai đứa nhỏ, nhưng Tiêu Lăng bí ẩn không nói cho cô ta nghe, làm cho cô ấy tò mò muốn chết.
Tiêu Lăng nhẹ nhàng cười, với sự mong đợi của mọi người, anh ta đã thay đổi thủ đoạn, từ phía sau lấy ra vài tờ giấy.
Tiểu Thất lập tức không hài lòng, “Đây là quà sao?”
“Đúng!” Tiêu Lăng lấy tờ giấy này làm thành hai bản, một bản đưa cho cảnh Thuỵ, một bản đưa cho Tiểu thất, “Đây là quà sinh nhật daddy tặng cho hai đứa đó!”
Tiểu Thất quay đầu, biểu hiện hoàn toàn không có hứng thú.
Cảnh Thuỵ tập trung cầm tài liệu lên đọc và đọc, sau khi đọc xong liền nhìn sang Tiêu Lăng với sự ngạc nhiên, “Chắc chắn là cho con với Tiểu Thất?”
Tiêu Lăng dứt khoát gật đầu.
Cảnh Thuỵ cẩn thận cất tài liệu vào, hạ mắt xuống, “Cám ơn daddy!”
Tiêu Lăng đã bị sốc!
Vừa nãy Cảnh Thuỵ….kêu anh ta là gì?