Bảy giờ mười ba phút tối,Lãnh Mạc lao rất nhanh tới cổng căn hộ của Trương Hân.
Cửa căn hộ đã được sửa xong,lúc này cửa đang đóng chặt.
Lãnh Mạc lạnh lùng đang định đạp cửa.
「Đại ca đại ca,việc tầm thường này để em làm」Vương Bưu nhanh chóng kéo Lãnh Mạc lại,một đạp một cước lên cửa lớn phòng khách.Anh ta mình hổ thân gấu sức lực lại lớn,mà cửa tối hôm qua mới bị hỏng,anh ta vừa dùng lực đạp một cái,cửa đã lung lay mở bật rồi.
Không cần biết là phòng khách hay là phòng ngủ,tất đều chìm trong một màu đen u tối.
Lãnh Mạc bước nhanh vào phòng,Vương Bưu cũng đi ngay theo,tay với mở đèn ở phòng khách.Ánh đèn vừa sáng lên,trong phòng khách vẫn giữ nguyên hiện trạng như tối qua,trong phòng khách hoàn toàn không có ai.Lãnh Mạc đi vào phòng ngủ,ga giường phòng ngủ vẫn rất bừa bộn, nguyên hiện trạng như sáng nay lúc anh rời đi,trong phòng không thấy người đâu.
Mặt Lãnh Mạc gần như lạnh hơn cả băng đá
Vương Bưu nuốt nước bọt,lẩn ra sau hai bước.Anh ta thấy sắc mặt của Lãnh Mạc ngày càng khó coi hơn,nhanh chóng lấy điện thoại ra 「Đại cả,cũng có thể Trương tiểu thư đi làm rồi cũng nên,để em gọi tới công ty của cô ấy hỏi xem tình hình ra sao, rốt cuộc xảy việc này là thế nào,đại cả bình tĩnh đừng nóng vội.」
Vương Bưu nhanh chóng gọi điện tới Truyền thông Tinh Quang.
Đầu dây bên kia truyền lại giọng nói chán bản của người phụ trách「Chúng tôi cũng không biết nữa,hôm nay Trương Hân tiểu thư đột nhiên gọi điện cho quản lý của cô ấy,nói tất cả các công việc lùi hết lại về sau,bây giờ cô ấy không nhận làm bất cứ việc gì.Trong tay chúng tôi còn có một chương trình quảng cáo sắp phải quay tới nơi rồi,lại còn chương trình thực tế.Vương tiên sinh,nếu như ngài liên lạc được với Trương Hân tiểu thư,làm ơn truyền đạt tới cô ấy,nếu làm như thế này nhà quảng cáo nhất định nổi cơn lôi đình,đến lúc đó nếu như thật sự làm lớn chuyện sẽ ảnh hưởng rất lớn tới danh tiếng của cô ấy đó.」
Vương Bửu lặng lẽ tắt cuộc gọi,anh ta dườn như không dám nhìn sắc mặt của Lãnh Mạc.
Lãnh Mạc mím chặt môi đi đến cạnh tủ quần áo,đưa tay mở tủ ra,những bộ quần áo cô ấy thường mặc hàng ngày cũng không còn ở đó nữa.Vừa mở cửa tủ ra anh ấy đã thấy ngay một tờ giấy ở trên đó,nội dung trong giấy là viết cho anh ấy.
「Đồ chết tiệt,bây giờ chắc anh đang tức điên lên phải không,tức điên luôn đi nhé anh nghĩ là những lời bà đây nói là đánh rắm sao,tôi nói cho anh biết,tôi và anh chia tay là chia tay,anh không chấp nhận cũng kệ xác anh.Việc anh đối xử với tôi ngày hôm qua cả đời này tôi cũng không bao giờ tha thứ cho anh.」
Lãnh Mạc vò chặt tờ giấy trong tay,từng sợi dây thần kinh nổi rõ trên trán,âm thanh gần như từ kẽ răng phát ra tiếng「Trương Hân giỏi,cô rất giỏi」
Xong đời rồi
Lần này đại cả thật sự nổi điên rồi.
Lãnh Mạc tức giận ném mạnh tờ giấy trong tay,cười lạnh lùng nói「Dám chơi trò mèo vờn chuột với tôi hả?Trương Hân cô giỏi lắm,cô tốt nhất nên cầu nguyện đừng để bị tôi t được đi.」
「Đại,đại ca……」
「Cho người đi điều tra ngay」Lãnh Mạc nghiến răng「Điều tra xem Trương Hân có mua vé xe hay vé máy bay không,khoá tất cả các thẻ ngân hàng của cô ấy lại,chỉ cần có tin rút tiền hoặc card thẻ,báo cho tôi ngay lập tức.」
「Vâng,em sẽ cho người đi điều tra ngay.」
Mười phút sau,Vương Bửu trả lời rất chắc chắn「Đại ca,Trương tiểu thư không mua bất kỳ vé máy bay và vé xe nào.Còn về vấn để rút tiền……ngân hàng của Trương tiểu thư vào chín giờ sáng nay có rút một lần tiền,số tiền là mười vạn」
Điều này cho thấy cô ấy vẫn ở thành phố a,mà trốn ít nhất cũng được mười tiếng rồi.
「Tốt rất tốt」Ánh mắt Lãnh Mạc u tối,nói một phương án「Bây giờ cho người điều tra tin tức tại tất cả nhà nghỉ và khách sạn ở thành phố a」
Lần này thời gian có chút lâu hơn,sau hai mươi phút,Vương Bửu trả lời Lãnh Mạc「Đại ca,Trương tiểu thư không có bất kỳ thông tin nào về chỗ ở.」
Lãnh Mạc không lấy làm lạ
Nếu Trương Hân đã quyết định muốn bỏ trốn,thì chắc chắn sẽ không dễ để bị anh tìm ra như vậy được
Nhưng……đừng quên là,,thành phố a là địa bàn của anh.Cho dù anh có đào sâu ba tấc đất,cũng nhất định phải lôi cô ra bằng được.
「Đem danh sách và địa chỉ nhà của tất cả những nghệ sĩ đã từng tiếp xúc với Trương Hân,không cần biết nam hay là nữ nghệ sĩ gửi hết cho tôi.Ha……Trương Hân,tôi sẽ cho cô biết dám đối đầu với tôi sẽ như thế nào.」
Vương Bưu nhìn Lãnh Mạc đã dần mất đi lý trí,một câu cũng không nói không dám trái lời.
Đại ca tức giận là đáng sợ nhất,Vương Bưu chỉ có thể cầu nguyện cho Trương Hân trốn được lâu một chút,lúc này đại cả đang giận tới đỉnh điểm rồi,nếu mà tìm được Trương Hân……Trương tiểu thư sẽ rất thảm.Thật ra Vương Bưu có thể nhìn ra tình cảm mà đại ca dành cho Trương tiểu thư không giống những người khác,cho nên không muốn đại ca trong lúc mất đi lý trí sẽ làm việc bản thân sẽ phải hối hận.
Trương tiểu thư à Trương tiểu thư,cô tốt nhất trốn kỹ cho tới khi đại ca bình tĩnh lại nhé.
Một tiếng sau,Vương Bưu nhận được người dưới quyền gửi danh sách tên và địa chỉ của tất cả nghệ sĩ.Lãnh Mạc nhìn danh sách dài tên và địa chỉ,túm lấy điện thoại nhanh chóng rời đi.Vương Bưu ngay lập tức bước nhanh theo.
Năm tiếng sau.
Cũng là bà giờ đêm
Vương Bưu nhìn thấy đại ca sau khi tới từng nhà một tìm sắc mặt ngày càng lạnh lùng,ngày càng tức giận,sau khi tìm xong nhà nghệ sĩ cuối cùng,sắc mặt Lãnh Mạc càng thêm u tối.
「Trốn thật sự rất kỹ 」
「Đại ca,thế bây giờ phải làm sao ạ?」
Lãnh Mạc lạnh vù vù nhìn anh ta một cái「Chỉ cầm với ta vẫn ở thành phố a,nội trong ba ngày,không cần biết phải dùng cách gì,kể cắt có phải đào sâu ba tấc đất cũng nhất định phải tìm cho ra người」
「Vâng」
……
Trong lúc Lãnh Mạc tìm Trương Huệ tìm đến bất diệc nhạc hồ,cô ấy đã ơn trong phòng dành cho khách ở Tiêu gia tắm nước nóng,nằm ở trên giường rồi.
Lăn đi lăn lại cũng ngủ không nổi.
Trương Hân cuối cùng bật điện lên,xỏ dép tới bên cửa sổ ngồi xuống đó.
Trên nền cửa sổ có trải một tấm thảm lông cừu dày,hoàn toàn không có cảm giác lạnh.
Chắc bây giờ Lãnh Mạc tìm cô tìm tới phát điên rồi——không phải vì lo,chắc chắn là vì tức giận.Lãnh Mạc người đàn ông đó cô quá hiểu rõ,điều cấm kị nhất đó chính là người khác thách thức quyền lực của anh ta.Mà việc cô bỏ trốn,chính là thách thức lớn nhất đối với anh ta.Mà mảnh giấy với để lại,Lãnh Mạc nhìn thấy không tức điên lên mới lạ.
Trương Hân nhếch miệng tỏ rõ sự nhạo báng.
Trước mắt Lãnh Mạc vẫn chưa chạy tới Tiêu gia đại trạch,rất rõ ràng Tiêu Lăng vẫn chưa đem tin tức cô ở đây nói với Lãnh Mạc.Đối với điều này,Trương Hân thật lòng cảm ơn Tô Tố.
Nếu như không có Tô Tố kẻ giữa thuyết phục,Tiêu Lăng cũng chẳng có lý do gì phải giúp cô cả.
Đêm trong biệt thự không quá đỗi u ám,đèn ở trang viên đều sáng,hạt tuyết lớn như đang nhảy múa dưới ánh đèn,ánh sáng màu vàng cam làm cho hoa tuyết lạnh lẽo kia thêm chút ấm áp vài phần
Trương Hân nắm chặt điện thoại,màn hình tối đen.Cô cũng không có dự định mở máy lên,không những thế ngay cả webo wechat và qq,tất cả những phần mềm có thể liên lạc với thế giới bên ngoài cô cũng đều tắt hết.
Cô biết mình làm như vậy có chút ích kỷ,nhất là bây giờ cô vẫn còn đang còn có công việc phải làm.
Nhưng mà so với những việc đó,tự do và tương lai của con sau này còn quan trọng hơn,người quản lý của cô là người mồm mép rất lợi hại ở trong ngành này,bảy năm qua không có việc gì là cô ấy không giải quyết được.Hy vọng lần này cũng như vậy,kẻ cả không thể giải quyết được,cô cam nguyện trả tiền vi phạm hợp đồng,bây giờ cô cũng không còn muốn xuất hiện trước mặt mọi người nữa.
Trương Hân nhìn vào màn hình điện thoại tối đen,cười nhạo báng「Lãnh Mạc à Lãnh Mạc,tôi ngược lại còn muốn xem xem bao giờ anh tìm thấy tôi」