Thấy màn này, Hạ Lan phu nhân liền giật mình, bà ta biết có gì đó không ổn.
Ngay sau đó, Hạ Lan Minh Đức bước vào, thấy Lý Tĩnh Di đang co quắp dưới đất, cả người chật vật, cúi đầu khóc nức nở, hai vai co rúm lại, tay phải còn đang ôm lấy cánh tay trái, hơn nữa, trên cánh tay trái đang bị sưng đỏ cả một mảng lớn. Vừa thấy vậy, ông ta liền biết chuyện gì đã xảy ra.
Lại nhìn Trương Thanh Nhã, Hạ Lan Minh Đức lập tức nghĩ tới thảo nguyên trên đầu mình, một vầng sáng xanh chiếu khắp người, nỗi nhục nhã ngày hôm qua lại hiển hiện ngay trước mắt.
Hạ Lan Minh Đức còn chưa kịp lên cơn điên, Trương Thanh Nhã đã hét lên: "Hạ Lan Minh Đức, con tiện nhân kia là thế nào? Không ngờ ông dám cho nó vào sống tại Hạ Lan gia, lại còn cả thằng tạp chủng kia nữa, rốt cuộc ông muốn làm gì? Hạ Lan Minh Đức, ông có còn là người không, sao ông có thể làm ra chuyện như vậy được hả? Thằng con tạp chủng do con tiện nhân này sinh ra mà cũng có thể bì được với Phương Niên sao?"
Hạ Lan Minh Đức bị chọc tức đến bật cười. Ông ta cảm thấy thật nực cười. Rốt cuộc Trương Thanh Nhã lấy đâu ra tự tin mà cho rằng sau khi bà ta đã trồng cả một vùng thảo nguyên trên đầu ông ta mà còn dám tùy tiện như vậy chứ? Con mẹ nó lại còn gọi người khác là tiện nhân mà không biết ngượng mồm, Tĩnh Di là tiện nhân thì bà ta là cái gì?
Hạ Lan Minh Đức cười lạnh: "Tôi có làm thế nào cũng đâu thể bằng bà. Bà làm ra những chuyện xấu xa, dơ bẩn đó mà còn muốn diễu võ dương oai trong nhà Hạ Lan của tôi được sao? Bà cảm thấy chuyện này có khả năng không? Bà thật sự cho rằng tôi sẽ tha thứ cho bà chắc? Cô ấy là tiểu tam, cô ấy không xứng gả cho tôi, nhưng bà... càng không xứng, bà còn không bằng cả một con tiện nhân."
Giờ Trương Thanh Nhã mới hiểu, tất cả những chuyện Lý Tĩnh Di làm đều có sự đồng ý của Hạ Lan Minh Đức!
Ông ta muốn... xuống tay với bà sao?
Ông ta không thể tha thứ cho bà, vậy bà ta càng phải quay trở về giống như trước kia.