Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Vụ mất tích của Lan Huệ đã được gặp án, trước mắt giao cho cảnh sát khu Vạn Niên, Trường An và Cục điều tra Lạc Dương đồng thời điều tra. Sau khi Chu Hành nghe được chuyện của Lan Huệ đã lập tức cho Lan Khâm nghỉ phép, giao toàn bộ quyền quản lý và chỉ huy đội điều tra đặc biệt cho đội phó Trương Trác Bân, cũng xem như ngầm chấp nhận chuyện Lan Khâm đã chạy đến khu Vạn Niên để điều tra quỹ tích của em gái.

Sau một đêm tăng ca, cùng với sự phối hợp của đội cảnh sát giao thông và cảnh sát Lạc Dương, họ đã điều tra ra rõ quỹ tích của chiếc xe mà Lan Huệ ngồi, tài xế cũng đã được mời tới Cục điều tra khu Vạn Niên. Tài xế Ti Mã Cát là tài xế hợp đồng của công ty du lịch Nhạc Đồm nhưng vì để kiếm thêm ít tiền mà thường xuyên lén ôm khách để giảm tiền hoa hồng cho công ty du lịch.

Con người đều có xu hướng thích “lợi” tránh hại, giá ôm khách ngoài thấp hơn so với trên phần mềm nhiều, chỉ cần có 1 đơn hàng đầu tiên, khách hàng đầu tiên thì 1 sẽ đồn 10, 10 truyền 100, tài xế càng lúc càng có nhiều khách riêng. Lan Huệ cũng thông qua cách giới thiệu này nên mới lên WeChat trực tiếp hẹn xe của Ti Mã Cát.

10 giờ sáng xe đón Lan Huệ ở Vạn Hưng Chi Cảnh xong thì chạy thẳng vào đường cao tốc Lưỡng Kinh từ đường vành đai ngoài, camera tốc độ trên đường cũng chụp được ảnh của tài xế và bóng dáng của Lan Huệ.

Lúc ra khỏi đường cao tốc là khoảng 3 giờ chiều.

Vì hoàng thất ở Lạc Dương nên hiển nhiên thành phố này cũng trở thành kinh thành đứng đầu Đường Quốc, so với vẻ quốc tế hóa của Trường An, nơi đây có vẻ cổ kính hơn nhiều. Đa số đường đi vẫn giữ nguyên bố cục của thủ đô cũ, chỉ cải tạo chứ không mở rộng thêm, kiểu quy hoạch cứng nhắc này đã khiến Lạc Dương cả ngày bị kẹt cứng. Lối ra của đường cao tốc qua gần trung tâm thành phố, xe của Lan Huệ bị kẹt ngay sau đó, di chuyển như rùa hơn 1 tiếng mới tới gần điểm đến được.

Theo lời khai của Ti Mã Cát, vì điểm đến là ở con phố bên cạnh nên phải quay đầu lại, Lan Huệ thấy nếu thế thì mình sẽ kẹt thêm nửa tiếng nữa nên dứt khoát xuống xe rồi đi bộ đến đó một mình. Để xác minh lời của Ti Mã Cát, cảnh sát giao thông Lạc Dương đã liên hệ với 2 chủ xe cũng bị kẹt trên cùng con phố lúc đó, cuối cùng tìm thấy một bóng người trùng khớp với Lan Huệ từ camera hành trình của họ.

Sau khi xuống xe, Lan Huệ đã đi bộ sang con phố bên cạnh, nhưng tới đây manh mối của cảnh sát cũng bị đứt đoạn. Điểm đến của cô nhóc là một khách sạn không có đăng ký tick xanh, không ai biết được chỗ này có liên quan gì đến homestay hay không. Môi trường ở khách sạn này chỉ đạt tới chuẩn thấp nhất trong tiêu chuẩn quốc gia, thủ tục nhận phòng cũng ít hơn vài bước so với thủ tục chính thức. Đây là lý do tại sao một đứa trẻ vị thành niên như Lan Huệ lại có thể đặt phòng mà không cần người giám hộ.

Cảnh sát Lạc Dương đã điều tra khách sạn đó kỹ lưỡng, nhưng kết quả vẫn là Lan Huệ còn chưa bước chân vào khách sạn chứ đừng nói đến nhận phòng. Nói cách khác, sau khi xuống xe và rời khỏi màn hình của camera hành trình, Lan Huệ đã mất tích trên đường đến khách sạn.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Phạm vi 2 con phố không rộng lắm, hơn nữa lúc chuyện xảy ra trên đường cũng đang ùn tắc nên không khó để tìm ra lời khai hay bằng chứng xác định hành tung của Lan Huệ. Nhưng không biết là vì ai đó cố tình hay đơn giản chỉ là vì xui xẻo, cảnh sát đã đào xuống 3m trong 2 con phố vẫn không tìm được nửa sợi tóc của Lan Huệ. Như thể sau khi ra khỏi phạm vi của camera hành trình, cô nhóc đã bốc hơi mất vậy.

Sau khi Lan Khâm biết tin này, phản ứng đầu tiên của anh là lập tức lái xe tới Lạc Dương, nhưng người cuối cùng nhìn thấy Lan Huệ — Ti Mã Cát lại đang ở Trường An, rất có thể đồ đạc cá nhân của Lan Huệ cũng đang ở Trường An. Một mình Lan Khâm không thể nào đồng thời đến 2 nơi để theo 2 hướng điều tra được, anh rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, vừa lo lắng vừa hoang mang.

Cả người anh như có kiến bò khắp nơi, trong tay cầm mớ tài liệu liên tục điều tra, chân đi dạo quanh văn phòng đội hình sự khu Vạn Niên, rất nhanh đã khiến mấy người trong phòng choáng váng mặt mày rồi. Ai cũng từng thấy vô số người lo lắng khi người thân mình mất tích, dù Lan Khâm có là tinh anh trong Cục điều tra cấp cao thì lúc đối mặt với tình thế này vẫn không tránh khỏi phản ứng như người thường. Những đồng nghiệp khác cũng hiểu cho hành động của anh, dẫu biết rằng sự nóng nảy của anh chỉ làm giảm hiệu quả điều tra nhưng họ thật sự không nghĩ ra cách giúp anh bình tĩnh lại, càng không thể đuổi người ra ngoài được.

Cuối cùng cú điện thoại của Lý Trạch Phân đã giải quyết được tình cảnh hoang mang trong văn phòng đội hình sự khu Vạn Niên.

“Tôi sẽ đến Lạc Dương.” Vừa thông máy, Lý Trạch Phân đã nói thẳng vào điểm chính.

“… Hả?” Lan Khâm vẫn chưa hoàn hồn.

“Vốn tháng 5 tôi được sắp xếp đến Lạc Dương bồi dưỡng mà, giờ tình hình đặc biệt nên đến trước vài ngày cũng hợp lẽ thôi. Còn về việc ở đây, phiền đội trưởng Lan cho tôi vài ngày nghỉ phép nhé.”

“… Cảm, cảm ơn.” Ánh mắt Lan Khâm lóe sáng nhưng miệng ngoài 2 chữ “Cảm ơn” ra cũng chẳng còn biết nói gì nữa.

Từ trước đến nay Lý Trạch Phân vẫn luôn là người quyết đoán, cô căn bản không để ý đến Lan Khâm nói gì, chấp nhận món nợ ân tình này. Sau khi Lan Khâm đồng ý, cô cũng bắt đầu sắp xếp hành trình và các vấn đề khác, cuộc điện thoại chấm dứt từ lúc nào không biết.

Lái xe từ Trường An đến Lạc Dương phải mất ít nhất 4-5 tiếng, nhưng nếu đi tàu hỏa thì nhanh hơn rất nhiều. Dù sao cũng là người quen với những chuyện này, Lý Trạch Phân không hề suy nghĩ mà tận dụng những đặc quyền nho nhỏ của hoàng thất để bảo Trần Kiến giúp mình đặt vé sau nửa tiếng sau, sau đó lái xe đến thẳng nhà ga, dùng thẻ chứng minh thân phận hoàng thất để đi lối VIP lên tàu.

Mất hơn 1 tiếng 40 phút mới đến Lạc Dương, Lý Trạch Phân trực tiếp chen lên tàu điện ngầm để đến Cục điều tra.

Ngay lúc Lý Trạch Phân đang tìm hiểu tiến triển vụ án của cảnh sát địa phương thì Lan Khâm ở khu Vạn Niên cũng bình tĩnh lại. Việc Lý Trạch Phân tự đề nghị giống như cây kim trong lòng anh vậy, anh không hiểu sao mình lại có cảm giác như thể nếu Lý Trạch Phân ra tay thì rất nhanh sẽ tìm ra được Lan Huệ.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đã có Lý Trạch Phân mang lại cảm giác hậu thuẫn, đầu óc Lan Khâm cũng khôi phục lại trạng thái hoạt động bình thường. Cuối cùng anh cũng từ một người nhà sốt ruột trở lại thành một đội trưởng đội cảnh sát. Anh bắt đầu kiểm soát lại tình hình ngay từ đầu của vụ án, bắt tay tập trung vào những chi tiết đã bị xem nhẹ. Cuối cùng, anh chú ý đến một người bạn thân của Lan Huệ.

Nickname của người bạn này là “Young”, không có chú thích gì cả. Lan Khâm chưa từng nghe em gái nói nó có người bạn như thế, nhưng theo lịch sử trò chuyện của hai người thì Lan Huệ và Young không hề giấu nhau điều gì, từ sáng tới chiều ăn gì đều nói cho nhau nghe, thậm chí là cả những lời oán trách giáo viên và người nhà của mình.

Theo những gì Young nói trong lịch sử trò chuyện, hình như cô ta là một du học sinh Đường Quốc ở nước Anh, chênh lệch với Lan Huệ 8 tiếng đồng hồ, thường gửi tin nhắn buổi sáng tới tối mới đáp lại. Cô ta có một con Poodle, thường gửi cho Lan Huệ những bức ảnh đẹp của con Poodle này. Cô ta còn chia sẻ về cuộc sống của mình khi du học, thi thoảng cũng phàn nàn về chương trình học nặng nề.

Cuộc sống hàng ngày cũng giống như khoảng cách địa lý của hai người vậy, một Đông một Tây, cơ bản không hề có giao điểm, nhưng chuyện này không cản được họ trò chuyện với nhau. Có lẽ vì “không có giao điểm” nên nội dung tranh cãi trong các cuộc trò chuyện cũng giảm xuống đáng kể, họ chỉ biết ghen tị và hâm mộ lẫn nhau. Hoặc có lẽ vì Young rất am hiểu nghệ thuật giao tiếp nên có thể tránh được những điểm Lan Huệ ghét.

Nhưng Lan Khâm lại có cảm giác có gì đó không ổn.

Theo lý mà nói, bất luận là về kinh tế, học tập hay sinh hoạt thì Young đều là người cao hơn Lan Huệ một bậc. Cô ta cũng chỉ lớn hơn Lan Huệ 3 tuổi, vẫn ở đoạn cuối của thời thanh xuân. Ở tuổi đó, dù không cố tình nhưng cũng sẽ ít nhiều cảm thấy sự khác biệt. Vốn dĩ Lan Huệ lại là người có lòng tự tôn mạnh mẽ, khi thấy đối phương nổi bật hơn mình chắc chắn nó sẽ không tiếp tục. Nhưng chuyện này lại không xảy ra, giữa hai người rất hòa hợp, đến mức Lan Khâm cũng cảm thấy bất thường.

Hơn nữa, Young chính là người đã dạy cho Lan Huệ đặt xe và phòng khách sạn khi chưa đủ tuổi thành niên. Nếu nói tài xế của công ty du lịch sẽ lén ôm khách, một người hay đi qua lại giữa 2 nước như Young thường sẽ phải đặt xe ở sân bay, nhưng còn khách sạn kia thì sao? Nếu xét theo kinh tế của cô ta, hẳn sẽ không thể sống trong khách sạn này được.

“Đã điều tra được danh tính thật sự của Young này chưa?”

“Chưa, chưa ra. Đội trưởng Lan không biết à? Tôi đọc nhật ký trò chuyện này còn tưởng đây là họ hàng của hai người đấy… Cô ta không đăng ký bằng tên thật, tôi sẽ sắp xếp kiểm tra ngay.”

Lan Khâm: “Kiểm tra IP trước đi, xem có phải đang ở nước Anh hay không.”

“Được.”

Địa chỉ IP rất nhanh đã được tìm ra, kết quả, chỗ đối phương đăng nhập nhiều nhất không phải là ở nước Anh mà là một tiệm cắt tóc ở Xuyên Châu, Thành Đô, Đường Quốc.

Cục điều tra Thành Đô có bạn thời đại học của Lan Khâm, vì thế anh trực tiếp gọi điện thoại sang đó. Đối phương nghe thấy đây là chuyện liên quan đến tính mạng của Lan Huệ cũng lập tức bắt tay vào điều tra. Chưa tới 1 tiếng họ đã điều tra ra chủ nhân của tài khoản QQ Young này — Hách Dữu, kỹ thuật viên cấp dưới tại tiệm làm tóc Lệ Tát, hay gọi thẳng ra là một “em gái gội đầu”.

“Đệch mợ, em gái này hay thật đấy!” Bên kia Thành Đô vẫn còn đang nói, “Không điều tra thì không biết, tra ra rồi hết cả hồn đấy. Cô ta có đến 13 tài khoản QQ, mỗi cái sắm 1 thân phận, kết một đống bạn thân trên mạng. Sau đó cô ta thăm dò chuyện của “bạn thân” trên mạng, lấy ảnh chụp, gửi cho những tài khoản “bạn thân” khác. Giống như đang sao chép cuộc sống của người khác ấy, lấy sinh hoạt của người nọ để đi kết bạn với những người khác, có thể trò chuyện kéo dài mà không bị lộ.”

“Nhìn vào vai diễn của cô ta trước mặt em gái anh thì nhật ký trò chuyện đến từ một sinh viên người Anh tên là Lucy, 17 tuổi, nhỏ hơn Hách Dữu gần 1 con giáp. Còn con Puddle kia là do một người bạn nam quen qua mạng khác của cô ta nuôi. Tài khoản trên mạng của người bạn nam này để là đã kết hôn với Hách Dữu, nhưng thông tin cơ bản lại bắt chước theo em gái anh, có một người cha trong cấm quân, mẹ và anh trai làm cảnh sát. Đây đúng thật là ăn cắp đời tư mà, ôi trời ạ, rình mò lấy hết thông tin của bạn trên mạng, những thông tin của mình thì đều là giả.”

“Cuộc sống trên mạng của cô ta cực kỳ xuất sắc, nhưng thực tế chỉ có bằng cấp 2, trong 1 năm đã đổi việc 2 lần, đều là vì cô ta đi làm mà nghịch điện thoại, làm việc mắc sai phạm lại còn hay đi trễ về sớm. Tôi thấy cô ta chính là loại người bất mãn với cuộc sống thật điển hình, sau đó mới bắt đầu tự ảo tưởng, muốn trở thành bá chủ trên thế giới Internet rồi…”

Giọng nói gián đoạn trong chốc lát, hình như bị chuyện gì đó cắt ngang.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Ôi vãi ạ, Lan Khâm,” Người đó quay lại, tâm trạng rất kích động, “Vừa rồi tra ra trong số đám bạn trên mạng của người này, trừ em gái anh ra còn có 3 người bị báo mất tích!”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!