Lý công công cũng chẳng đáp gì,nhưng trong lòng lại là một đống suy nghĩ hiện lên.
Người vui muốn chết,mà lại đáp cụt lủn như vậy,chẳng qua là đang thể hiện mà thôi,lát hoàng hậu nương nương tới,xem người có viết hai chữ vui vẻ lên trên mặt không.
Đặt trà xuống bên cạnh hoàng thượng,anh ta thi thoảng ngó đầu ra cửa trong móng Yên Vi xuất hiện.
Mấy ngày nay hoàng thượng ngồi trong hoàng cung nóng ruột chờ ngày hoàng hậu nương nương quay về,tuy rằng vẫn đến thăm các phi tần trong cung,nhưng tâm của người lại bay đi đâu.
Dường như hiểu được ý của anh ta,một người thị vệ đi vào,báo cáo:
"Bẩm hoàng thượng,hoàng hậu nương nương đến."
"Mau cho vào."Hoàng thượng đặt bút xuống, đứng lên,giọng nói có chút gấp gáp.
Lý công công cười thầm.
"Tần thiếp xin thỉnh..."Yên Vi đi vào,chưa kịp nói hết câu hoàng thượng đã lên tiếng nói miễn lễ.
"Nàng về rồi."Hoàng thượng ôm cô chặt vào trong lòng,giọng nói nhớ nhung.
Mấy ngày nay trẫm nhớ nàng muốn chết,tại sao lại đi lâu như vậy,đi những hai-ba ngày, khiến trẫm buồn lắm.
Yên Vi cười tươi,cô cũng dang tay ôm lại hoàng thượng.
Hóa ra người cũng nhớ cô,khiến cho cô cảm thấy thật hạnh phúc.
"Thiếp trở về rồi,hoàng thượng,tần thiếp rất nhớ người."Yên Vi áp mặt vào ngực hoàng thượng,lên tiếng.
"Ừm,trẫm cũng nhớ nàng."Hoàng thượng cười.
Ở đây,có hai con người đang ôm nhau hạnh phúc,cũng có hai con người đang ăn cơm chó đến no cả bụng.
Phát cơm chó xong,Yên Vi lấy bánh quẩy ngào đường ra,tặng cho Lý công công một cái,rồi cũng nhờ Lý công công mang về cho A Tranh, cùng với hai người thị vệ lúc trước.
Yên Vi đưa bịch bánh quẩy ngào đường và bánh chiên đậu xanh cho hoàng thượng,mở ra để lên khay trà,nói:
"Tần thiếp lúc đi kinh thành có thấy hai ông bà làm món bánh quẩy ngào đường rất là ngon, nên tần thiếp có mua về cung để ăn,người ăn thử đi."
Nói xong,Yên Vi nhìn Lý công công,cười nói:
"Ngươi cũng ăn đi,ăn lúc này mới ngon."
Lý công công hai mắt đầy cảm kích dành cho Yên Vi,liên tục nói cảm ơn,từ nãy đến giờ anh ta đã muốn ăn thử lắm rồi,nhưng lại sợ nên không dám.
Hoàng hậu nương nương đúng là hiểu ý của mọi người.
Lý công công cắn thử một miếng,tâm hồn của anh ta ngay lập tức bay lên mây.
Hoàng thượng nhìn những miếng quẩy và bánh chiên đậu xanh,nghe được là mua được từ kinh thành thì có hơi ngại một chút,sợ không đủ vệ sinh.
Nhưng người không muốn làm cho Yên Vi buồn,chầm chậm cầm lên rồi cắn thử một miếng.
Ăn thử một miếng,hoàng thượng hai mắt lập tức khác hẳn,người nhìn miếng bánh quẩy, cảm thấy hương vị thật độc đáo,một hương vị thân quen và gần gũi đến như thế.
Hoàng thượng cắn thêm mấy miếng nữa, thoáng cái đã hết bánh quẩy,người nhìn Yên Vi,hỏi:
"Nàng tìm món này ở đâu vậy?"
"Lúc thiếp ở tại một nhà nghỉ,người phục vụ ở đó đã chỉ cho tần thiếp,hai ông bà đó bán đắt khách lắm,tần thiếp thấy chỗ của hai ông bà người đông nườm nượp,quay quanh ông bà, người ăn thử món bánh đậu này xem,tuy không ngon bằng nhưng hương vị cũng rất tuyệt vời."Yên Vi kể,rồi chỉ vào món bánh đậu xanh.
Lúc này hoàng thượng cũng không còn e dè như lúc đầu,người ăn thử món bánh đậu xanh, cũng rất hài lòng về hương vị.
"Bữa nào ra kinh thành,chúng ta lại đi đến chỗ hai ông bà đó ăn nhé?"Yên Vi hỏi hoàng thượng.
Hoàng thượng gật đầu.
Trẫm cũng muốn được ra kinh thành với nàng thêm nhiều lần.
... --------END--------...