Chiều nay, Lộ Dao ra ngoài cùng đồng nghiệp bộ phận vật liệu vài giờ. Bữa trưa cô chỉ ăn một ít bánh mì nên hiện tại rất đói, cô nhìn Chử Nhứ cười cười : “ Sao như vậy được? Sườn này ăn ngon thật, cảm ơn chị.”
“Dĩ nhiên, chị cho nhiều giấm.” Lộ Dao thích ăn chua, Chử Nhứ làm sườn xào chua ngọt liền cho ít đường nhiều hơn một muỗng giấm.
Chử Nhứ nhớ tới dáng vẻ Lục Thừa Duệ ăn món này khi nãy liền muốn cười, rõ ràng chua đến không chịu được, cô cố ý hỏi anh ăn có ngon không, còn cường miệng nói ngon.
“Chị, hôn lễ định khi nào a?” Lộ Dao mong chờ nhìn Chử Nhứ.
Chử Nhứ chấp nhận lời cầu hôn của Lục Thừa Duệ, hôn lễ định khi nào làm, cái này tương lai để bà cô quyết định đi, hiện tại còn không biết, cô thành thật trả lời: “Hiện tại còn không biết, đại khái còn muốn hai ba tháng đi!”
“Ha…. Còn lâu như vậy a! Em còn tưởng rằng sẽ nhanh thôi! Đến lúc đó mẹ em nhất định sẽ đến, vài tháng rồi em chưa gặp mẹ.” Lộ Dao hơi mất mát.
Lộ Dao nhìn bộ dạng mất mát của cô để trong mắt, , an ủi nói: “ Cuối tuần em có thể về thăm mà! Thành phố A đến thành phố Y lại không xa, ba giờ đi xe thôi.”
“Em còn rất nhiều việc phải làm, có thứ phải học nữa, vẫn là thôi đi! Một thời gian nữa em lại về cũng được!”
“Vậy được rồi! Em từ từ ăn, chị lên lầu.” Bằng không đợi chút nữa Lục Thừa Duệ lại muốn xuống dưới bắt người, Chử Nhứ lưu luyến không rời đem Hoa Hoa thả lại trên sô pha, lên lầu bồi nam nhân bá đạo kia.
Lộ Dao ăn cơm xong, tắm rửa rồi ôm Hoa Hoa ngồi trên sofa, có thể vì đêm nay nói về mẹ, nên hiện tại cô cảm thấy nhớ nhà, tâm tình đều bắt đầu đi xuống. Hoa Hoa tựa hồ cảm giác được cảm xúc của cô thay đổi, vươn đầu lưỡi liếm cánh tay cô, cục bông ở trong lòng cô cọ cọ.
Như là cảm nhận được Hoa Hoa an ủi, Lộ Dao cười cười, liền đứng dậy mở máy tính của mình, nhớ tới những lời Chu Gia Càng nói, liền nháy mắt thông suốt, không thể làm mất mặt sư phụ, cố gắng làm việc.
*********
Từ lần Chu Gia Càng giúp Lộ Dao xuất đầu, trong công ty đồn đãi vớ vẩn về công liền rất ít đi, dù sao cũng là lãnh đạo trực tiếp ra mặt cảnh cáo, bọn họ không nghĩ bởi vì loại chuyện này mà ảnh hưởng hình tượng của mình ở công ty. Hơn nữa, giám đốc luôn bảo hộ Lộ Dao, bọn họ xác thật là sợ, vạn nhất anh không vui liền cho bọn họ thôi việc, vậy mất nhiều hơn được.
Thời gian trôi qua, mọi người cũng dần dần thấy rằng Lộ Dao thật sự là một cô gái đơn thuần, hơn nữa đặc biệt chăm chỉ, có lẽ giám đốc của bọn họ nhìn trúng điểm này của cô cũng không chừng.
Trịnh Dật nhân duyên cực tốt, tới dì lao công cũng quen thuộc với anh, huống chi là vài thực tập sinh mới vào xã hội, anh là trợ lý của giám đốc, tất nhiên mọi người đều hy vọng có mối quan hệ tốt với anh.
Vì điều này, Trịnh Dật liền rất nhanh hòa đồng với mọi người, anh tự nhiên biết được những bát quái liên quan đến Lộ Dao từ miệng bọn họ, Lộ Dao bị bôi đen, anh tự nhiên muốn giúp một phen.
Cứ như vậy, tin đồn không tốt về Lộ Dao liền biến mất, Lộ Dao cũng chậm rãi hòa nhập bộ phận thiết kế, không còn bị mọi người bài xích.
Gần đây mọi chuyện tốt hơn, Lộ Dao cũng vui vẻ lên nhiều, Chu Gia Càng nhìn đến dáng vẻ sung sướng hằng ngày của cô, tâm tình cũng không khỏi vui vẻ theo, rốt cuộc là vì cái gì anh cũng không cẩn thận nghĩ tới, chỉ là cảm thấy cô cười rộ lên thực ngọt, khóe miệng kia nhợt nhạt má lúm đồng tiền, răng thỏ nhỏ màu trắng và đôi mắt cong cong thành hình trăng non, nhìn cô cười tâm tình cũng tự nhiên vui vẻ lên.
Cái này là sự thật, rất nhiều người đều nói với Lộ Dao, cô cười rộ lên rất ngọt ngào và thuần khiết. Cô rất thích hợp làm giáo viên mầm non hoặc đi bán hàng ở siêu thị.
Lúc học đại học, Lộ Dao có làm thêm ở siêu thị, doanh số của cô luôn rất tốt.
Lộ dao đã ở bộ phận vật liệu hai tuần, chỉ cần không phải ra ngoài cô sẽ ở lại phòng giám đốc.
Hai người ở cùng một văn phòng, tất cả các loại bận rộn đều rất hòa hợp. Lộ Dao cảm thấy Chu Gia Càng tâm trạng gần đây dường như rất tốt, không nghiêm túc như trước và không kiệm lời như trước. Có đôi khi sẽ hỏi chuyện lúc cô học đại học, nói đến những chuyện vui vẻ kia, khi cô cười anh cũng sẽ câu khóe miệng cười theo.
Tóm lại, thầy trò hai người từ từ hài hòa, Chu Gia Càng cảm thấy thu đồ đệ này cảm giác khá tốt.
Văn phòng giám đốc rất yên bình, Chu Gia Càng đang nhàn nhã uống trà Lộ Dao pha, vừa uống vừa nhìn bàn tay đang cầm chuột của cô.
Không tồi, tốc độ lại nhanh, xem ra hai tuần này tuy rằng chạy ra ngoài với bộ phận vật liệu cũng không lười biếng.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, giọng nói hơi trầm của Trịnh Dật truyền đến: “Giám đốc, có việc gấp ạ!”
“Vào đi.”
Nhìn khuôn mặt khổ sở của Trịnh Dật, Chu Gia Càng không khỏi nhíu mày: “ Chuyện gì? Nghiêm trọng sao?”
Lộ Dao nghe được ngữ khí ngưng trọng của Chu Gia Càng, không khỏi phân tâm nghe hai người nói chuyện.
"Giám đốc, người giám sát của khách sạn Hào Thiên thành phố Y gọi điện đến, có chuyện gì đó đã xảy ra ở đó, nhờ người đến đó xem một chút, tốt nhất là Kỷ tổng hoặc là anh tự mình đi.” Trịnh dật nói xong vẫn là khuôn mặt khổ sở kia.
Nghe thấy thành phố Y, trái tim của Lộ Dao khẽ rung động.
Sau khi nghe điều này, Chu Gia Càng nói một cách thờ ơ: “Không phải dự án này được chuyển sang cho Kỷ tam sao? Cậu nên nói với cậu ta chứ?”
“Kỷ tổng, Kỷ tổng không có ở thành phố A……..”
“Không ở thành phố A? Lúc trưa tôi còn nhìn thấy cậu ta.”
“Hiện tại anh ấy đang trên máy bay đến thành phố B…….”
Chu Gia Càng nháy mắt hiểu rõ, gia hỏa này tối hôm trước còn cùng anh uống rượu, lúc này mới một ngày, liền nhịn không được bay đi dỗ dành bạn gái.
Trịnh Dật thấy Chu Gia Càng cau mày và không nói gì, sau một lúc, anh tiếp tục nói: “Giám đốc, làm sao bây giờ?"
Chu Gia Càng nghĩ gì đó liền hỏi: “Trước khi đi cậu ta có nói gì hay không?”
“Anh ấy nói, nói……….” Trịnh Dật quay đầu nhìn Lộ Dao đang cúi đầu làm việc, do dự muốn nói hay không nói, rốt cuộc loại lời nói không thích hợp với nữ sinh như vậy nói ở đây cũng không ổn lắm, hơn nữa tiểu sư muội của anh lại đơn thuần như vậy.