Edit: Miêu
trên mặt Đường Mặc Trầm biểu hiện lạnh lùng như trước “Lúc ấy, ta chỉ chú ý đến triển lãm vũ khí không có chú ý đến phiên dịch.”
Công là công, tư là tư.
Đường Mặc Trầm luôn là người phân rõ ràng, trên công việc anh chưa bao giờ nóinhân từ, tức là không nói nhân từ với ai cũng không xa lạ với ai.
Đối phương ngày đầu tiên đi làm đã mang bố làm bộ trưởng đi theo biểu hiện thân phận của mình rồi lại cố ý làm quen với anh, muốn cho mọi người một loại hai người tựa hồ giao tình không cạn, hai điểm này làm cho anh vô cùng phản cảm nếu khôngbận tâm bố của cô ta thì thái độ của anh càng lãnh đạm.
Diệp Thiên Thanh coi trọng để thể hiện vẻ kinh dị trên mặt tươi cười không giảm “Xem ra là tôi không biểu hiện đủ xuất sắc cần muốn làm tốt hơn để bộ trưởng ấn tượng mạnh mới được.”
Diệp Thiên Thanh vốn trên phương diện giao tiếp luôn cởi mở, một câu nói đùa vừa đúng lập tức, làm cho tất cả mọi người lộ ra tươi cười và che dấu sự xấu hổ của mình.
Diệp Thu Sinh trên mặt bất động thanh sắc, âm thầm cảm thấy không vui.
Con gái nhà mình đã chủ động nói chuyện, thế nhưng thái độ của Đường Mặc Trầm là không đem vị trí bộ trưởng của mình vào mắt!
“Bộ trưởng!” Hàn Phi đi tới ở bên tai Đường Mặc Trầm nói nhỏ “Tiểu thư nói, tìm ngài có việc đang ở bên ngoài rồi!”
Nha đầu Bùi Vân Khinh kia đến đây làm cái gì?
Đường Mặc Trầm cảm thấy nghi hoặc, đem ly rượu đưa cho Hàn Phi.
“Các vị cứ nói chuyện, ta xin lỗi không thể nói tiếp được!”
Nhìn anh cất bước đi về hướng của, Diệp Thu Sinh lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng.
“Được rồi, cha cũng không phải là không biết tính tình của anh ấy.” Diệp Thiên Thanh nghiêng mắt chăm chút nhìn vào Đường Mặc Trầm xa bóng dáng xa dần, môi đỏ mọng chậm rãi đưa ra một độ cong quyến rũ “Chờ ít ngày nữa cha ngồi lên vị trí tổng thống, nhìn anh ấy có dám làm như vậy nữa hay không! Bất quá… Tính tình của anhấy rất hợp gu của con.”