Nghiêm Đình đổi sang vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt sáng ngời bắt đầu đánh giá Bạch Tô từ trên xuống dưới.
"Thật ra, anh cảm thấy em mặc bộ này rất đẹp, nếu như em làm nữ tiếp viên hàng không, thì ngày nào anh cũng sẽ đi chuyến bay của em."
Nghiêm Đình gật gù nhìn Bạch Tô, nghiêm túc nhận xét.
Bạch Tô lườm anh ta một cái, không muốn để ý đến anh ta.
Chọn quần áo xong, Bạch Tô thuê xe chuẩn bị về khu nhà trước kia mình ở.
"Khu nhà ở thành phố A của chúng ta đã bị phá, anh biết nơi em ở có khá nhiều phòng, có thể cho anh về nhà em ngủ nhờ không?"
Thấy Bạch Tô phải về nhà, Nghiêm Đình lập tức vứt bỏ vẻ mặt cười nhạo, vội vàng giả bộ đáng thương.
Bạch Tô nhìn Nghiêm Đình một cái, khóe miệng cô lộ ra nụ cười, vẫn không chịu nói một lời.
"Em yên tâm, anh chỉ ngủ trong phòng khách thôi!"
Thấy Bạch Tô mỉm cười, Nghiêm Đình vội vàng cam đoan.
Bạch Tô gật đầu, cười híp mắt nhìn Nghiêm Đình.
Nghiêm Đình vui vẻ một hồi, vừa chuẩn bị khen cô hai câu, đã thấy môi mỏng của Bạch Tô khẽ mở, nhẹ nhàng nói một câu: "Đương nhiên là... Không được."
Cuối cùng Bạch Tô cũng báo được thù lần bị cười nhạo, cô nhìn Nghiêm Đình lộ ra nụ cười đắc ý.
Cuối cùng, Nghiêm Đình đưa Bạch Tô về nhà, anh ta có mở một khách sạn ở gần nhà Bạch Tô.
Anh ta thậm chí còn không nhắc đến chuyện nhà của Bạch Tô, bởi vì anh ta hiểu rõ tâm ý của Bạch Tô, lúc trên xe chỉ đùa giỡn với cô.
Hơn nữa trong lòng Bạch Tô cũng rõ ràng, người như Nghiêm Đình nhất định có rất nhiều khách sạn ở thành phố A, vì thế, anh ta sẽ không thật sự cùng đường.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tô gọi điện cho Vương Tiểu Đồng.
Cô nghĩ đến sẽ tra chuyện của Caesar như nào trong lúc nửa đêm, cuối cùng quyết định, xem video giám sát nhà Caesar trước.
"Vương Tiểu Đồng, cậu giúp tớ tìm người hack video giám sát nhà Caesar, tớ muốn xem vài thứ."
Bạch Tô không nói cho Vương Tiểu Đồng biết tin cô đã trở về, bởi vì lần này cô về là muốn tra ra chuyện của Caesar, nếu như Vương Tiểu Đồng biết cô về, thì cô nhất định sẽ không tra được, Vương Tiểu Đồng sẽ ngăn cản cô, khiến cô cách xa Caesar một chút.
Thế nhưng gọi điện lại không giống, Vương Tiểu Đồng sẽ nghĩ rằng Bạch Tô đang ở nước ngoài, vì thế sẽ cố gắng đồng ý với yêu cầu của Bạch Tô,
lo cô bơ vơ ở nước ngoài một mình.
"Bạch Tô, cậu có thể cách xa Caesar một chút hay không, tớ đã nghe nói chuyện của hai người rồi."
Vương Tiểu Đồng không nhận giúp Bạch Tô mà bắt đầu khuyên cô.
"Rất gấp đấy, Vương Tiểu Đồng chờ tớ về nước, rồi cậu lại mắng tớ cũng không muộn, lần này cậu hãy giúp tớ một chút."
Bạch Tô nhanh chóng giả vờ oan ức, thực hiện kế hoạch lừa dối Vương Tiểu Đồng của mình.
"Đưa email cho tớ, lát nữa tớ sẽ gửi video của giám sát nhà Caesar cho cậu."
Vương Tiểu Đồng bất đắc dĩ nói, chẳng muốn tính toán với Bạch Tô.
Bạch Tô suy nghĩ một chút, chợt phát hiện nhà của mình không có máy tính, cô cầm điện thoại lên liếc nhìn email của Nghiêm Đình, rồi đưa cho Vương Tiểu Đồng.
Sau khi Vương Tiểu Đồng nhận được, lúc này Bạch Tô mới yên lòng.
Bạch Tô rửa mặt rồi ra ngoài, quyết định đi tìm Nghiêm Đình đang ở trong trong khách sạn để xem video.
Không thể không nói, gả bạn thân cho Từ Sắt quả thực là một lựa chọn vô cùng chính xác, bởi vì hacker mà Vương Tiểu Đồng tìm được thông qua Từ Sắt quả thực rất giỏi.
Trực tiếp hack được tất cả video giám sát nhà Caesar, tất cả đều được gửi cho Nghiêm Đình, Bạch Tô nhìn file lớn như vậy, cực kỳ vui mừng!
Cô và Nghiêm Đình xem một lúc, say sưa ngồi trên ghế sa lon của khách sạn xem video giám sát nhà Caesar.
Nghiêm Đình tùy tiện xem hai cảnh thì đứng lên, anh ta nhìn Bạch Tô rồi lắc đầu, cảm thấy kỳ lạ.
"Khi ở Pháp anh đã phát hiện em lén lén lút lút, không nghĩ đến em còn có sở thích rình người khác."
Lén lén lút lút, Nghiêm Đình từng dùng từ này để hình dung về Bạch Tô một lần, cô lập tức giận dữ.
Lần này anh ta lại còn bảo cô rình người khác, Bạch Tô thực sự bị Nghiêm Đình chọc đến tức chết rồi.
"Tôi xem vì Caesar."
Bạch Tô lườm anh ta một cái, nhanh chóng giải thích, rồi tiếp tục nhìn chằm chằm vào video.
Đều là một số video hàng ngày, thật sự rất nhàm chán, thế nhưng vì Bạch Tô muốn biết Caesar có phải là Phó Vân Tiêu hay không, vì thế nên khi Bạch Tô xem video hàng ngày của Caesar thì cũng cảm thấy rất thú vị.
"Ừ..."
Nghiêm Đình nghiêm túc gật gật đầu, không nói gì nữa, bắt đầu xem video giám sát với Bạch Tô.
Nhìn thế Bạch Tô đột nhiên ý thức được, ngoại trừ việc cô hiếu kỳ về Caesar, đột nhiên cô cảm thấy chuyện kiểm tra việc riêng tư của người khác là không tốt lắm, quay đầu bắt đầu hỏi ý kiến của Nghiêm Đình.
"Nếu không, chúng ta đừng xem nữa?"
"Không nhận ra hả? Vẫn chưa xem xong mà?"
Nghiêm Đình không quay đầu lại, vẫn say sưa nhìn chằm chằm vào video.
Bạch Tô cũng không nói thêm gì nữa, xoay người lại bắt đầu quan sát.
Mặc dù video này quay chuyện hàng ngày của An Kỳ và Caesar, nhưng trong video họ tương tác với nhau rất ít.
Dường như từ đầu đến cuối Caesar chỉ coi An Kỳ như trách nhiệm, thờ ơ, giống như không thật sự thích An Kỳ.
Vì thế, xem rất lâu, sau khi xem xong video hàng ngày của Caesar và An Kỳ, thấy họ nói chuyện với nhau rất lạnh nhạt, Bạch Tô càng vui vẻ.
Khóe miệng cũng bất giác lộ ra nụ cười.
Nghiêm Đình liếc mắt nhìn Bạch Tô một cái, thấy Bạch Tô vụng trộm cười, anh ta lập tức hiểu suy nghĩ của Bạch Tô, nhưng anh ta lại không muốn Bạch Tô nghĩ như vậy.
"Hừ, mau nhìn, An Kỳ đi vào phòng ngủ của Caesar."
Nghiêm Đình dùng tay khẽ đẩy Bạch Tô một cái, giả vờ như tò mò bảo Bạch Tô cùng xem.
Quả nhiên, An Kỳ đang đi vào phòng ngủ của Caesar, qua hơn một giờ mà hai người vẫn chưa đi từ trong phòng ngủ ra, không biết họ đang làm những gì.
"Cái này thì có gì đáng xem, không có một người nào, mau tua đi."
Bạch Tô nói xong, muốn tua qua đoạn này.
"Em có video trong phòng ngủ của họ không? Chúng ta có thể thưởng thức vở kịch nam nữ!"
Khóe miệng Nghiêm Đình lộ ra nụ cười không có ý tốt, đương nhiên biết Bạch Tô không có, lấy được video trong phòng khách đã rất quá đáng rồi, nếu có cả video trong phòng ngủ, thì người này thật sự quá nghiện quay video rồi.
Thế nhưng, anh ta cố ý nói như vậy, thấy sắc mặt Bạch Tô từ từ trầm xuống, anh ta càng thêm vui vẻ.
Bạch Tô nói xong thì cướp lấy chuột trong tay Nghiêm Đình, nhanh chóng nhấn tua.
"Có video trong phòng ngủ thì cũng không cho anh xem, ngày nào anh cũng có mấy cái suy nghĩ dơ bẩn đấy!"
Bạch Tô không khách khí bày tỏ sự ghét bỏ của mình với Nghiêm Đình.
Nghiêm Đình không tức giận, trái lại còn nghiêm túc phân tích cho Bạch Tô.
"Em xem, hai người chẳng nói chuyện gì trong phòng khách, thế nhưng khi vào phòng ngủ, lại ở lâu như vậy, rõ ràng là không bình thường. Anh đoán họ nhất định có việc quan trọng cố ý không cho em xem, chỉ có thể giấu làm trong phòng ngủ."
Bạch Tô hung tợn lườm anh ta một cái: "Nếu như anh thật sự có video trong phòng ngủ thì mau lấy ra, chúng ta cùng nhau nghiên cứu!"
"Câm miệng của anh lại đi, không phải anh và tôi cũng ở trong khách sạn đến giữa trưa à?"
Bạch Tô nhíu mày, cô hung ác nhìn Nghiêm Đình một cái.
Nghiêm Đình nghĩ lại thấy cũng đúng, lập tức cạn lời không trả lời được, bị Bạch Tô oán giận đến không nói thành lời.
Chỉ có thể phất tay áo một cái, nói với Bạch Tô: "Được rồi, em thắng, chúng ta tiếp tục xem."