Tiếng bước chân càng lúc càng gần. Hắn đứng đối diện với cô, con ngươi đen láy nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, đôi tay run run như đang kìm nén sự tức giận “Nói cho anh biết, em uống cái gì?”
Khoảnh khắc bốn mắt gặp nhau, cô rùng mình, mấp máy miệng “Anh nghe em giải thích đã, đó là bởi vì em……”
“Em lại muốn bịa ra lý do gì để lừa anh sao?” Đôi môi hắn nhếch lên thành một nụ cười châm biếm, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng đáng sợ “Em luôn miệng nói em muốn ở bên anh… Chẳng lẽ em làm như vậy cũng là vì em yêu anh hay sao? Thì ra em vẫn lén lút uống thuốc tránh thai sau lưng anh…”
“Không phải, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu!” Cô đứng bật dậy, cực lực giải thích.
Chỉ là hắn không cho cô cơ hội giải thích, đôi vai rung rung giống như con sư tử bị chọc giận. Hắn gần như gầm lên “Em định sẽ rời xa anh, cùng Trịnh Trác cao chạy xa bay nên mới không muốn mang thai, có phải không? Em nói cho anh biết có phải như vậy không?”
“Không, không phải, không phải như vậy, anh đừng trút giận lên đầu Trác!”
Cô không ngừng phủ nhận, lo lắng tiến lại gần hắn muốn giải thích, hắn lại lùi lại, khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười đau khổ “Lăng Mân Huyên, rốt cục đến khi nào em mới có thể thôi lừa dối tôi?”
“Không phải… không phải như thế….” Cô nghẹn ngào nói. Biểu tình trên gương mặt hắn khiến trái tim cô đau đớn vô cùng “Hàn, anh hãy nghe em nói… Là em không muốn đứa bé sinh ra không có thân phận rõ ràng……”
Hắn nhìn cô không chớp mắt, thình lình nói một câu “Chúng ta kết hôn đi. Em và con sẽ danh chính ngôn thuận……”
“Không, không được!” Cô nắm chặt lấy mép áo, đôi môi run run. Cô đương nhiên rất khát khao có thể trọn đời bên hắn, nhưng chuyện về cha cô và mẹ hắn đã ngăn cản điều đó. Bí mật đáng sợ đó dày vò cô, cô không thể thản nhiên cứ sống như vậy cả đời được.
Đôi mắt hắn híp lại, quai hàm run run “Vì sao mà không được? Em nói cho tôi biết lý do!”
Khó thở quá! Cô không nói được, không thể nói được… Cô lại lùi từng bước về phía sau…
“Em lừa tôi.” Hắn cắn răng nói, từng bước tiến gần đến cô “Em đã từng hứa sẽ không bao giờ lừa dối anh nữa, cho dù là bất cứ chuyện gì… Nhưng em không làm được… Thật không biết còn có bao nhiêu chuyện em lừa dối anh nữa……”
Hắn càng lúc càng tới gần khiến cô ngộp thở. Cô lắp bắp “Không… không có đâu…… Trừ chuyện này ra, em cam đoan với anh, em không lừa dối anh bất cứ điều gì cả……”
“Từ nay về sau tôi sẽ không nghe em bịa chuyện nữa… Tuyệt đối không…” Hắn cười lạnh một tiếng, gương mặt tuấn tú lúc này chỉ chất chứa sự đau đớn ở sâu thẳm trong đáy mắt.
Gương mặt cô trắng cắt không còn một giọt máu, hai chân mềm nhũn ngã xuống giường, mắt bắt đầu cảm thấy mờ dần, sau đó từng giọt từng giọt nước mắt đua nhau rớt xuống trên đôi má bầu bĩnh của cô.
“Thu lại cái thứ nước mắt giả dối đó của em đi!” Hắn quay mặt đi, thậm chí không thèm nhìn cô thêm một cái nào nữa, đi về phía cửa.
Cô nhất thời hoảng loạn. Hắn không để ý cô nữa rồi… Hắn sẽ không quan tâm đến cô nữa, hắn sẽ không tin cô nữa… Hắn làm thật, hắn thật sự sẽ làm như vậy…
“Đừng!” Cô lập tức đuổi theo, giang hai tay ôm lấy hắn từ phía sau “Hàn, đừng……… huhu…….. đừng đi mà…”
Hắn bình tĩnh gỡ tay cô ra. Cô càng khóc lớn “Huhuhu…… Đừng đi…. Em hứa với anh sẽ không uống thuốc tránh thai nữa, như vậy có được không? Em hứa, lần này em sẽ làm được……. Đừng đi……”
Hắn hơi nghiêng đầu lại, vẫn kiên quyết gỡ tay cô ra, sẵng giọng “Em nghĩ rằng tôi còn có thể tiếp tục tin em được nữa sao? Tránh ra!”
“Đừng! Đừng bỏ em!!” Cô dùng hết sức ôm chặt lấy hắn “Em nói thật, em nói được làm được! Em sẽ không bao giờ uống thuốc nữa, không bao giờ uống nữa…. Em sẽ cùng anh chờ con ra đời……… Nếu sau này em còn nói dối anh, em sẽ bị xe cán ch……”
“Im ngay!” Nghe cô thề độc, hắn xoay người lại bịt chặt miệng cô “Tôi tin em lần cuối.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!