“Cho em” Hắn mỉm cười cong lên khóe môi, giơ cánh tay rảnh đưa túi trả lại cho nàng.
Nàng lòng còn sợ hãi, vội vàng tiếp nhận, tiểu tử này thật đúng là đặc biệt, muốn tặng nàng quà cũng không nên dùng loại phương pháp này đi.
“Của tôi thực hiện đặc biệt đi.” Hắn giơ lên kiên nghị “Như vậy về sau chỉ cần em dùng bao da này, tự nhiên sẽ nhớ tới tôi.”
Đây là cái lý luận cổ quái gì vậy, nàng bỗng nhiên buồn cười, bất quá nói thật, hiện tại nhìn cái túi này, thật sự có cảm giác quý trọng, không chỉ vì nó quý báu, mà đúng như lời hắn nói, nhìn mà cảm thấy vui vẻ.
Đôi mắt hắn hiện lên một chút bỡn cợt “Lăng Mân Huyên tiểu thư, mau ăn bữa sáng, tầm mười phút sau là đến cửa tạp chí.”
“Được.” Nàng cười tít mắt, cúi đầu bắt đầu ăn bữa sáng, hiện tại cách giờ đi làm còn có một khắc, mười phút đương nhiên là không thể tốt hơn.
Kim Chính Vũ chăm chú lái xe, một lát sau, hắn quay khuôn mặt tuấn tú sang nhìn nàng, triển lộ ra nụ cười hoàn mỹ “Mân Mân, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta kết giao, buổi tối chúng ta đi ăn chúc mừng.”
“Ừm…” Miệng nàng đang ăn, chỉ có thể hàm hồ đáp ứng, đơn giản là sắp đến tạp chí, nàng phải ăn chiếc sandwich cho nhanh.
“Vậy là em đồng ý rồi. Đúng giờ tôi sẽ ở dưới lầu chờ em.” Hắn vui vẻ nói, xe thể thao lập tức dừng lại trước cửa tạp chí.
Nàng dùng khăn tay lau miệng, cầm lấy ba lô cùng cái túi Gucci, nhanh chóng xuống xe, bước đến bậc thang phía trêи cùng, quay lại, hắn vẫn đang nhìn nàng, vội vàng hướng hắn khoát tay áo “Chính Vũ, cám ơn cậu, tôi đi vào đây. Cậu cũng đi làm sớm đi.”
“Ừ, Mân Mân, cẩn thận một chút.” Kim Chính Vũ chuyển tay lái xe thể thao, rẽ một đường rất đẹp, chẳng mấy chốc đã đi.
Tiểu tử này ngoài miệng nói không vội, bây giờ rõ ràng đang vội vã đi làm. Nàng không khỏi bật cười, có lẽ cùng Kim Chính Vũ kết giao là hoàn toàn mới bắt đầu, xoay người đi vào đại sảnh, vài người đang chờ thang máy, Kỉ Tích Vân cũng đã ở trong đó, nàng cất bước đi đến.
Kỉ Tích Vân nhìn nàng ám muội chớp mắt “Mân Huyên, tôi nhìn thấy rồi. Cô đi làm còn có người đặc biệt đưa đón, hơn nữa lại là xe thể thao hàng hiệu kia. Nam nhân kia nhìn qua thật khiến cho người ta chảy nước miếng.”
Thì ra đã bị nhìn thấy, nhưng mà so sánh là chảy nước miếng hình như có hơi khoa trương. Mân Huyên tươi cười, cúi đầu nhìn mũi chân, không nói chuyện.
“Nhìn bộ dáng của cô kìa, mau mau khai thật, hắn là ai? Bạn trai?” Kỉ Tích Vân hưng phấn, lôi kéo nàng, dồn dập hỏi.
Mân Huyên cười ngẩng đầu, nhìn thấy cửa thang máy đã mở, vài người đã đi vào, nàng đẩy Kỉ Tích Vân “Tích Vân, thang máy mở rồi, để chút nữa nói.”
“A… cô không nói thì tôi quên mất, chúng ta mau vào thôi.” Kỉ Tích Vân nhảy dựng lên, nhanh chóng lôi nàng đi vào.
Đến văn phòng, Kỉ Tích Vân phụ trách bản khối gần nhất chính mang khí thế ngất trời, vừa mới vào văn phòng, vài đồng nghiệp liền tiến tới, nàng một đầu chui vào công tác, sẽ không nhắc lại chuyện kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!