Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

“Tôi muốn để cho thư kí Ôn đi lấy giúp tôi có thể chứ?” Mân Huyên đã sớm chọn người, nhớ lại lần đó ở cửa hàng quần áo cao cấp lần đầu tiên gặp Ôn Nhược Nhàn mà dường như đã quen từ lâu, cô ấy mặc quần áo bình thường mà có vẻ vô cùng nhẹ nhàng khoan kɧօáϊ tự nhiên, hoàn toàn không giống với một thư kí Ôn đeo chiếc kính đen rất to, mặc trang phục công sở chững chạc khi làm việc. Không hiểu sao nàng lại ỷ lại cô ấy, tuyệt không cần Doãn Lạc Hàn phái Từ Bang kia đi đâu.

Doãn Lạc Hàn hơi nhíu nhíu mày, xem là đồng ý với đề nghị của nàng.

“Lạc.” Quý Dương đột nhiên thân thiết ôm lấy Doãn Lạc Hàn, tiếng nói hàm chứa vẻ hưng phấn.

Doãn Lạc Hàn giật mình nổi da gà khắp cả người, vội vàng lắc mình né tránh cánh tay Quý Dương, “Có chuyện thì nói đi, không cần ôm ôm ấp ấp.”

Doãn Lạc Hàn bước ra phòng bệnh, cũng đóng cửa lại, hắn lấy điện thoại cầm tay ra ấn nút gọi, lúc này Quý Dương lại xán vào, Doãn Lạc Hàn trốn như trốn ôn dịch, cách Quý Dương ra một khoảng xa.

“Quý Dương, cậu lại phát bệnh mê gái hả, tôi biết cậu có ý với thư kí Ôn, nhưng cậu có thể biểu hiện bình thường một chút được không?”

Quý Dương khoanh tay, nói rất đương nhiên, “Gặp được người con gái mình thích thì cần gì phải giả vờ giả vịt cho mệt ra, thật là, tiểu tử thối, cậu cho là thằng đàn ông nào cũng giống cậu chắc, đối mặt với người phụ nữ mình thích còn không biết nắm chặt lấy, đợi cho đến lúc mất đi, cậu sẽ biết…”

Doãn Lạc Hàn trừng mắt nhìn Quý Dương một cái, uy hϊế͙p͙ nói: “Có người không muốn đi cùng thư kí Ôn có phải không?”

Hai tay Quý Dương chắp thành hình chữ thập, lộ ra nụ cười lấy lòng, “Đi, đi chứ, tôi đương nhiên muốn đi.”

“Thực không thể hiểu được cậu, lúc trước không phải còn nói hùng hồn lắm, không thể cùng viên chức trong công ty phát sinh tình cảm lưu luyến văn phòng sao?” Doãn Lạc Hàn một mặt oán giận tên bạn thân, một mặt cúi đầu, gọi đến điện thoại của Ôn Nhược Nhàn.

Bên tai nhanh chóng truyền đến một giọng nói thanh thúy, “Tổng tài, ngài tìm tôi?”

Doãn Lạc Hàn thu lại vẻ thoải mái trêи khuôn mặt, tiếng nói vẫn duy trì lạnh lùng, “Thư kí Ôn, hai mươi phút sau cô đến dưới lầu công ty chờ, một lúc nữa Quý Dương sẽ đi đón cô.”

Đầu bên kia điện thoại chợt vang lên tiếng hút không khí không lớn không nhỏ, sau đó lại truyền đến thanh âm lo sợ bất an, “Tổng tài, tôi có thể hỏi một chút, muốn tôi làm chuyện gì sao? Sao mà phó tổng tài, không phải, là tổng giám đốc, sao mà ngài ấy cũng phải….”

Quý Dương là phó tổng tài, nhưng cũng là tổng giám đốc công ty trang điểm L&K rất nổi tiếng, mọi người quen gọi hắn là tổng giám đốc, mà không phải phó tổng tài.

“Cứ như vậy, đến lúc đó Qúy Dương sẽ nói cho cô.” Doãn Lạc Hàn hoàn toàn không tiết lộ chút tin tức nào, lập tức cúp điện thoại.

Quý Dương nghiêng tai dán lên di động của Doãn Lạc Hàn nghe được cả đoạn đối thoại, vẻ thú vị trêи mặt chỉ có tăng chứ không có giảm, “Kế tiếp sẽ là một cuộc gặp mặt thú vị, không phải sao?”

Cùng lắm chỉ là một cuộc gặp mặt mà thôi, thế mà có thể làm cho Quý Dương quen thói ong bướm cười thành như vậy được. Mấy người sa vào tình yêu đều ngu ngốc như vậy sao?

Doãn Lạc Hàn ra vẻ không chịu nổi, đẩy mạnh Qúy Dương, “Đừng ngây ngô cười mãi thế, nhanh nhanh đi làm chuyện quan trọng đi.”

“Tuân lệnh, Doãn đại tổng tài.” Cánh tay của Quý Dương giơ lên trước trán, sau đó xoay người đi đến thang máy cách đó không xa.

Doãn Lạc Hàn lại nhớ ra gì đó, bước vài bước tiến lên, lấy ra tờ giấy ghi chép trong túi quần, đưa đi qua, “Đây là địa chỉ, ngày đó đi vội vàng quá không có lấy chìa khóa, tí nữa cậu nhớ rõ tìm người mở khóa, rồi đổi lại một bộ khóa có tính năng tốt.”

“Không thành vấn đề.” Quý Dương gật đầu thật mạnh, nhìn cửa thang máy mở ra, hắn vội vàng bước vào, lại bị Doãn Lạc Hàn đột nhiên kéo lại, hắn thấp giọng nói bên tai Quý Dương, “Đến lúc đó cậu đem chìa khóa mới đưa cho cô ấy, nhưng phải nhớ rõ âm thầm giữ lại cho tôi một chiếc khác đấy.”

Quý Dương kinh ngạc trừng mắt nhìn, sau đó nở một nụ cười xấu xa, “Đã biết, tôi đi đây.”

Thang máy vừa nãy đã bị bỏ lỡ, lúc này vừa vặn có một bên thang máy khác cũng mở ra, Quý Dương lắc mình chạy vào, ấn nút, thang máy chậm rãi đi xuống.

Hắn nhanh chóng lái xe đến đỗ dưới lầu tập đoàn Đường Thịnh, cũng không nhìn thấy thân ảnh kia đâu, hắn ôm lấy tay lái, nhìn đồng hồ lẳng lặng đi qua ba phút, cuối cùng nhìn thấy một thân ảnh vội vàng đi ra.

Ôn Nhược Nhàn chạy chậm lại đây, đẩy gọng kính đen, đứng cạnh xe thể thao, cung kính kêu một tiếng, “Tổng giám đốc.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!