Người của nhà họ Lý bụng dạ hẹp hòi, thủ đoạn độc ác nổi tiếng ở cả Giang Lăng, đặc biệt là thủ đoạn của cậu cả Lý Tử Duy thật sự khiến người ta phải khiếp sợ.
Lý Phong bị Sở Phàm ném xuống từ lầu nhà họ Vân, trở thành kẻ tàn phế, còn Sở Phàm lại là bạn trai của Vân Mộc Thanh, tình địch của Lý Tử Duy, nói theo một góc độ nào đó, chuyện này chắc chăn có dính dáng đến nhà Vân Gia Mạnh.
Bây giờ nhìn thấy Lý Phong vừa cấp cứu xong đã được Lý. Tử Duy kêu người nâng cáng tới dưới lầu nhà họ Vân, Lý Thu Linh theo bản năng cho rằng anh ta tới đây trả thù, tìm bọn họ đòi lời giải thích.
“Bây giờ... Bây giờ phải làm sao đâ: bình thường tuy Lý Thu Linh mạnh mẽ, nhưng đối mặt với cậu cả nhà giàu có. quyền lực trong tay, người thừa kế tương lai của nhà họ Lý như Lý Tử Duy, bà ta vẫn luống cuống tay chân.
Sắc mặt Vân Gia Mạnh cũng trở nên nặng nề, thở dài: “Đi bước nào tính bước đó đi”.
Ông ấy đã đoán trước chuyện của Lý Phong sẽ dẫn đến sự trả thù của nhà họ Lý, nhưng không ngờ bọn họ lại hành động nhanh thế.
Vân Gia Hùng cũng nhíu mày, xuống lầu theo nhà anh hai.
Dưới lầu, säc mặt Lý Tử Duy nặng nề, Lý Phong trên cáng thỉnh thoảng rên lên một tiếng, lại thêm mười mấy người của nhà họ Lý ở sau lưng, khiến cho không ít người ở khu chung cư đến vây xem.
Sắc mặt Vân Gia Mạnh trở nên khó coi.
Vân Gia Hùng cũng nhíu mày, tuy ông ấy năm quyền lực trong tay, nhưng dù sao cũng là sĩ quan ở Kinh Đô, nhà họ Lý ở Giang Lăng cơ ngơi to lớn, rồng mạnh khó chèn ép rằn địa phương.
Nhìn thấy tình cảnh này, Lý Thu Linh sợ hoảng hồn, bà ta run rẩy cầu xin: “Cậu cả Lý, đây chỉ là hiểu lầm thôi, chuyện
của cậu ba Lý, chúng tôi...
Lý Thu Linh e dè sợ hãi định nói xin lỗi, mà giây tiếp theo, Lý Tử Duy đột nhiên nói: “Bác trai bác gái, chuyện này là do Lý Phong đáng đời,
gieo gió gặt bão, nó khiến hai bác phiền thêm rồi, hôm nay cháu đến đây là cố ý dẫn nó đến xin lỗi hai bác”.
Dứt lời, Lý Tử Duy lập tức cúi đầu chín mươi độ, cực kỳ thành khẩn:
“Xin lỗi bác trai bác gái”.
Sau đó, mười mấy người nhà họ Lý cũng đều khom lưng: “Xin lỗi”.
Ba người nhà họ Vân đều ngơ ngác, Lý Thu Linh trợn mắt há mồm, không biết nên nói gì...
Rốt cuộc... Rốt cuộc đây là tình hình gì vậy?
Lý Tử Duy đến không phải để trả thù, mà là cố ý xin lỗi mình?!
Thậm chí Vân Gia Mạnh còn khó tin véo mình một cái, cảm giác đau đớn thấu tim kia nói với ông ấy rằng đây không phải là mơ.
Nói xong, Lý Tử Duy nặng nề kéo Lý Phong năm trên xe
lăn dậy, tiến lên tát mạnh hai cái, tức giận mắng một tiếng: “Đồ chó chết, còn không mau xin lỗi bác trai bác gái đi!”
Hai mắt Lý Tử Duy đã có thể phun ra lửa rồi, chỉ hận không thể bóp chết tên khốn Lý Phong này.
Sở Phàm là nhân vật gì? Đó là người “ngồi trên đầu rồng”, địa vị có thể sánh bằng quan nhất phẩm, quan to ở biên cương đấy!
Chỉ cần một câu đã có thể điều động ba nghìn quân đội vũ trang, vẫy tay thôi cả Giang Lăng đều phải long trời lở đất, nhà họ Lý có mấy cái mạng để đắc tội với nhân vật như vậy đây?
Lúc trước đắc tội Sở Phàm, anh ta khó khăn quỳ xuống xin tha, bày tỏ thành ý mới làm bớt đi cơn tức trong lòng Sở Phàm, kết thúc ân oán.
Bây giờ tên chó chết này lại thay mình đưa sính lễ đính hôn? Còn tuyên bố muốn thu nhận làm đàn em, muốn con gái người ta làm đầy tớ cho nhà mình?
Hừ...
Mỗi một việc, có giết chết cậu ta tám trăm lần cũng không quá đáng!
Đây là mong sao nhà họ Lý bọn họ tan thành tro bụi, chôn cùng tên ngu xuẩn này mà!
Lý Tử Duy chỉ hận không thể lột da róc xương tên khốn kiếp này, sau khi nhận được tin thì vội vàng kéo cậu ta ra khỏi bệnh viện, tự mình đến nhà họ Vân xin lỗi, để tránh cơn giận của Sở Phàm đốt bọn họ thành tro.
Chỉ cần hai vợ chồng Vân Gia Mạnh hết giận thì đương nhiên nhân vật lớn như Sở Phàm cũng lười chấp nhặt với con kiến như Lý Phong, điều này, Lý Tử Duy hiểu rất rõ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!