Lý Thu Linh lập tức sợ tới mức tái mặt, lắp bắp không nói thành lời.
“Rượu này là báu vật vô giá, là vinh quang của quân nhân!"
Nét mặt Vân Gia Hùng cực kỳ sùng kính cưồng nhiệt: “Rượu này tên là Tây Phong Liệt, là rượu ra trận của thiếu tướng truyền kỳ - Quân thần của Long Hồn ở Tây Dã kia tự mình sáng tạo ra, ba trăm nghìn binh sĩ của Tây Dã đều uống rượu này bảo vệ quốc gia, ra trận giết địch, trăm trận trăm thăng!”
“Wì thế Tây Phong Liệt này còn có tên là rượu Quân Thần!”
Trong lòng Vân Gia Hùng cực kỳ kích động và hoài niệm!
“Tây Phong Liệt, sương mờ giăng, đường anh hùng đằng đẳng, trải rộng máu nam nhỉ”.
Hai năm trước ông ấy may mắn đến Tây Dã chấp hành nhiệm vụ mới được uống “Tây Phong Liệt” này một lần, đến nay vẫn khó quên được sát khí bá đạo tung hoành, cảm giác ngọt dịu dâng trào và cả sự sảng khoái vui vẻ, khí phách háo. hùng cả thiên hạ mặc ta rong ruổi kia nữa!
Vì vậy hôm nay lại được uống Tây Phong Liệt, ông ấy mới trở nên thất lễ như thế.
Lý Thu Linh ngạc nhiên nhìn Vân Gia Hùng vẻ mặt khoa trương, khi khóc khi cười, hơi bất mãn hừ khẽ một tiếng:
“Quân với chả thần cái gì, không phải chỉ là rượu của một tên lính làm thôi sao, chú ba, chú cũng là quân nhân, còn đường đường là trung tá nữa kìa”.
“Cần gì phải đề cao người khác, hạ thấp oai phong của mình chứ”.
“Trước mặt Quân thần truyền kỳ của Tây Dã kia, ngay cả tư cách quỳ xuống xách dép cho cậu ta mà tôi cũng không có ấy chứ”.
Lời này khiến Lý Thu Linh khiếp sợ há to miệng.
Vân Gia Mạnh luôn luôn bình tĩnh cũng không khỏi chấn động...
Ông ấy biết em trai của mình kiêu ngạo đến mức nào, tương lai rộng mở ra sao, trung tá chưa đến bốn mươi tuổi, ngôi sao mới rực rỡ có hy vọng tiến vào cấp tướng.
Không ngờ lại cung kính với vị thiếu tướng của Tây Dã kia như thết
Bọn họ nào có biết... Quân thần của Long Hồn, là nhân tài kiệt xuất!
Dùng năng lực của bản thân trấn thủ biên cương Tây Dã suốt mười năm, lập ra quân công bất phàm.
Vinh quang của anh đã soi sáng trăm vạn binh sĩ của Đông Hoa từ lâu.
Quan trọng nhất là anh rất trẻ tuổi, cũng cùng nghĩa là có khả năng vô hạn...
'Thậm chí có không ít người đều đoán rằng vị thiếu tướng Tây Dã truyền kỳ này có khả năng rất lớn là sẽ tiếp nhận quyền khống chế binh mã trong thiên hạ từ tay Vương gia Sở đứng đầu Đông Hoa kia, trở thành một thần bảo vệ khác của nước. Đông Hoa.
“Nếu... Nếu nói vậy chẳng phải rượu này rất đắt tiền sao?”, Lý Thu Linh thầm thấy không ổn, hình như bà ta đã làm ra một chuyện vô cùng sai lầm rồi.
“Tiền? Tây Phong Liệt là tín ngưỡng của binh sĩ Tây Dã, là vinh quang của quân nhân, sau có thể cân đo bằng tiền được?!", Vân Gia Hùng tỏ vẻ bất mãn, hừ lạnh một tiếng: “Rượu này có nhiều tiền hơn nữa chị cũng không mua được”.
Lý Thu Linh càng hoảng hốt hơn, bà ta lắp bắp: “Vậy... Vậy dù gì nó cũng phải có một cái giá chứ, mau nào, chú ba, chú khiến tôi sốt ruột chết đi được...”
Vân Gia Hùng hơi mất kiên nhẫn duỗi ba ngón tay ra: “Ít nhất là con số này!”
“Ba trăm? Ba nghìn?”, Lý Thu Linh ngạc nhiên che miệng lại: “Đừng nói là ba mươi nghìn một bình nhé!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!