Lẽ nào Sở Phàm thật sự có khả năng gọi nhiều người như vậy đến?
Còn đến tận mười người!
Trương Sam hơi hoảng sợ đứng dậy chào:
“Chủ tịch Vương”.
“Bộ trưởng Lý”.
“Chủ tịch Trần”.
Những người này đều cùng cấp bậc với ông ta, ngay cả ông ta cũng phải nể mặt vài phần.
Nhưng các lãnh đạo này lại đang lạnh lùng trợn mắt nhìn Trương Sam rồi đứng sang một bên.
Trương Sam sững sờ, trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận. Ông ta có ý tốt chào họ mà đám người này tỏ thái độ gì đây?
Lúc ông ta tưởng chừng đã xong thì lại có người đến.
Từng chiếc ô tô mang biển số xe quân đội tiến vào khách sạn, ngay sau đó từng người đàn ông dũng mãnh, mặc quân phục, hùng hổ tiến vào.
Quân hàm trên vai thấp nhất cũng là Thiếu tướng!
Gần như một nửa tướng lĩnh quân khu Tây Dã đều đến!
“Các vị, các vị lãnh đạo có gì cần căn dặn?”
Đám Trương Sam sợ tới mức trợn mắt ngoác mồm, tay chân thất thố, chân mềm nhũn suýt quỳ luôn xuống đất.
Những người này đều là các tướng sĩ nắm quân quyền, tùy ý chọn ra một người cũng có thể bóp chết ông ta một cách dễ dàng, chứ đừng nói đến một đám người!
“Hừ!”
“Cái thứ gì đâu”.
Đám tướng sĩ không hề có thiện cảm trừng mắt nhìn đám Trương Sam, sau đó cũng cung kính đứng sang một bên.
Chuyện này…
Mấy người Thẩm Vạn Tuyên cũng trợn mắt há hốc mồm không biết có chuyện gì đang xảy ra.
Đám người Trương Sam hít một hơi khí lạnh, ông ta không quen mấy người này, sao tự dưng lại chạy đến đây làm gì?
Lẽ nào…
Trong đầu ông ta bỗng xuất hiện một suy nghĩ đáng sợ.
Ông ta cực kỳ hoảng hốt nhìn Sở Phàm bình tĩnh ngồi một bên.
Sở Phàm chỉ khẽ cười liếc nhìn ông ta, tâm trạng cực kỳ tốt!
Lẽ nào mấy người này là do cậu ta gọi đến?
Không phải, không trùng hợp vậy chứ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!