Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

“Ức hiếp người quá đáng à?”

Sở Phàm cầm con cờ trong tay, anh nhếch môi cười nhạo, nói một cách hứng thú: “Dường như các người đã quên mất rồi, khi nãy là ai muốn tôi không sống nổi ở thành phố này nữa, uy hiếp người nhà, bạn bè của tôi hậm hực rời khỏi đây như chó nhà có tang…”

“Lại là ai la lối, đòi giẫm đạp lên tất cả tôn nghiêm của rôi?”

“Rốt cuộc là ai ức hiếp người quá đáng?”

Đám người Trương Thanh đều cứng họng không thốt nổi nên lời, gương mặt già nua của bọn họ thoạt xanh thoạt đỏ.

Từ đầu chí cuối đều là bọn họ hung hăng ngang ngược, ỷ thế hiếp người mà thôi!

Nhưng kịch tính ở chỗ, trông Sở Phàm giống hệt như ‘trái hồng mềm’ để mặc cho kẻ khác ức hiếp, thế mà không ngờ anh lại là con nhím có gai nhọn, đâm bọn họ máu chảy đầm đìa, đau không thiết sống…

Đây chẳng phải là lấy đá đập chân mình sao.

“Chúng tôi sai rồi”.

Advertisement

Trương Thanh siết chặt nắm tay, ông ta bất lực cúi đầu đầu hàng số phận, chỉ nói khẽ: “Thế thì cậu cũng phải tha cho chúng tôi con đường sống chứ, chúng ta nào có thù hằn gì sâu nặng đâu, có cần phải đuổi giết đến cùng như thế không…”

“Đường sống thì có”, Sở Phàm chỉ ngón tay, anh nói với giọng bình tĩnh: “Các người tự tát mình ba cái rồi dập đầu nhận tội với tôi, tôi có thể xem như mọi thứ chưa từng xảy ra”.

“Chứ bằng không với một lời xin lỗi nhẹ bẫng mà muốn qua quýt cho xong, thể diện của anh Sở như tôi đây cũng mất giá quá”.

Sau khi nghe xong, sắc mặt của đám ông tổng như Trương Thanh đều thay đổi, quỳ xuống xin lỗi? Tự tát mình?

Bọn họ là bá chủ một khu vực, thể diện còn quan trọng hơn cả mạng sống, nếu như chuyện này bị lan truyền ra ngoài thì bọn họ biết làm người thế nào đây?

Nhưng mà, dường như Sở Phàm đã nhìn thấu suy nghĩ của bọn họ, anh bình tĩnh nhìn đám người Trương Thanh: “Hoặc là ngoan ngoãn dập đầu nhận tội, tiếp tục làm ông tổng của các người, việc hôm nay coi như đã giải quyết xong”.

Advertisement

“Hoặc là, các người thà làm ngọc nát chứ chẳng chịu làm đá lành, hết mực trung thành với cậu Phương, cùng nhau xuống suối vàng…”

Hít…

Tiếng hít sâu một hơi khí lạnh liên tục vang lên.

Lựa chọn như thế, đến cả đồ ngốc cũng có thể phân tích thiệt hại được.

Bịch bịch!

Trương Thanh không nói hai lời, ông ta lập tức uốn gối quỳ xuống đất, tát vào mặt mình hai cái: “Là Trương Thanh tôi có mắt không tròng, xin anh Sở tha thứ cho…”

Bịch bịch bịch.

Mười mấy ông tổng có mặt ở đây đều quỳ xuống tự tát vào mặt mình, bọn họ dập đầu nhận tội:

“Chúng tôi biết sai rồi, xin anh tha thứ…”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!