Nhưng Hàn Kiên Quân lại không thèm nhìn bọn họ lấy một cái, đẩy thẳng ba người nhà họ Phương đứng chẳn đường ra, giống như bọn họ là không khí vậy.
Sau đó, nhóm người đi thẳng ngang qua bọn họ, bước nhanh đến trước mặt Sở Phàm và cả nhà Chu Long.
“Tướng quân Sở!”
Hàn Kiên Quân vừa kích động vừa sợ hãi, ông ta run rẩy cúi chào, vô cùng cung kính khom lưng nói hông biết Tướng quân Sở đến chơi, ông già này không tiếp đón từ xa, mong tướng quân tha lỗi”.
Soạt soạt soạt!
Hơn trăm ánh mắt đều nhìn về phía bóng người trẻ trung, cao lớn, tràn đầy khí thế của Sở Phàm.
“Tướng... Tướng quân?”
Ông Phương kêu lên một tiếng, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, suýt chút ngã sấp xuống.
Hai mẹ con Phương Nhã cũng hoàn toàn trợn mắt há mồm, ngây ra như phỗng!
Sở Phàm này là một tướng quân ư, anh... chỉ mới hai mươi mấy tuổi thôi mà...
Lúc xung quanh trở nên xôn xao, vô cùng khiếp sợ, một người trung niên mặc vest mang giày da đứng bên cạnh Hàn Kiên Quân đã đi tới, cung kính đưa hợp đồng lên:
“Tướng quân Sở, tôi là chủ tịch của câu lạc bộ Tử Kinh Hoa, Hàn Bằng, theo dặn dò của anh, anh đã bỏ ra hai trăm ba mươi triệu mua lại tất cả cổ phần của câu lạc bộ Tử Kinh Hoa chúng tôi, bây giờ, câu lạc bộ này chính là của anh”.
Lúc này, mấy cổ đông lớn nhỏ đều cúi đầu chào: “Chào chủ tịch”.
Hai trắm ba mươi triệu!
Xung quanh kích động ồn ào, mấy nhân viên của câu lạc bộ cũng trợn tròn mắt, đây là hơn hai trăm triệu đó, cứ thế bỏ ra à?
Cả nhà Phương Nhã cứng đờ như hoá đá, mở to mắt.
Sở Phàm không thèm nhìn lấy một cái, vung tay bảo Chu Dĩnh ký tên luôn, câu lạc bộ này coi như là mình tặng cho em gái.
Mấy người phụ nữ xung quanh hâm mộ muốn đỏ cả mắt, đây là một người đàn ông phóng khoáng, có quyết đoán đến mức nào chứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!