“Với tiền lương ba năm ngàn của các cậu, có thể mua được xe, mua được nhà, nuôi vợ con không?”, ông Phương sờ. đồng hồ Rolex trên cổ tay, kiêu ngạo như đang cho Sở Phàm một ơn huệ lớn vậy.
“Đúng lúc tôi có quen biết đã lâu với một vài quan lớn trong quân đội, gọi điện thoại xem đổi vị trí giúp cậu, xuất ngũ đổi nghề đi, dù làm cục trưởng ở một thị trấn nhỏ cũng kiếm được nhiều tiền hơn tiền lương mười năm của cậu”.
Ông ta híp mắt đợi cả nhà Sở Phàm cảm động muốn rơi nước mắt, liên tục cảm ơn mình.
Nhưng...
Sở Phàm chỉ xoay ly nước, ánh mắt không hề di chuyển, hoàn toàn không thèm quan tâm đến ông Phương.
Ông Phương ngạc nhiên, sắc mặt trở nên khó coi, thăng nhóc này kiêu ngạo ghê nhỉ, thật không coi trưởng bối ra gì?
Lúc đang định dạy dỗ vấn bối này thêm một chút, Phương. Nhã đang cúi đầu chơi điện thoại đột nhiên ho khan một tiếng, kéo góc áo ông Phương, tỏ vẻ hơi trách móc và lo lắng.
Ông Phương như nhớ ra điều gì đó, đành nuốt xuống cơn tức này, lạnh lùng hừ một tiếng không nói gì nữa.
“Minh Hà à, ông Phương nhà tôi thẳng thắng, bà đừng giận, ông ấy cũng chỉ suy nghĩ cho con cháu, chỉ bảo con cháu thôi”, thấy bầu không khí dần trở nên gượng gạo, bà Phương ho khan một tiếng làm dịu bầu không khí, nhưng giọng điệu vẫn kiêu ngạo như cũ.
Bà ta quan sát Sở Phàm từ trên xuống dưới, giống như đang nhận xét một món hàng gì đó vậy:
“Tuy điều kiện của con trai bà hơi tệ một chút, nhưng cũng may trẻ tuổi đẹp trai, cao to khoẻ mạnh, chịu được cực khổ, tôi cảm thấy không tệ”.
Lưu Minh Hà sáng mắt lên: “Vậy ý bà là chuyện hai đứa nhỏ có thể thành à?”
Chu Long cũng nhíu mày, rõ ràng cả nhà bọn họ không ưa người nông thôn như nhà mình, sao đột nhiên lại đổi ý rồi?
“Có thể thành thì có thể thành, nhưng có ba điều kiện!”
Bà Phương ngồi thẳng dậy, giơ ba ngón tay như hạ thánh chỉ nói:
“Đầu tiên, nhà họ Phương chúng tôi là gia đình có học thức, có tiền có thế, tổ tiên cũng từng có Trạng Nguyên, hoàn toàn không môn đăng hộ đối với nhà các người. Cho nên con trai của các người phải đến ở rể, sau này đứa nhỏ cũng mang họ Phương, ghi vào trong từ đường nhà tôi”.
Sắc mặt hai vợ chồng Chu Long lập tức thay đổi, ở rể? Điều này sao có thể chấp nhận được chứ.
“Thứ hai, nhà họ Phương chúng tôi là gia đình giàu có, lễ cưới phải làm lớn. Vả lại nhà, xe, sính lễ một triệu, nhà họ Chu các người không thể thiếu gì hết, nếu không sẽ rất có lỗi với con gái xuất sắc của tôi...”
Sắc mặt Chu Long xanh mét, đã đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!