Sở Phàm nhìn ảnh cô gái, đúng là thế, dáng người cao gầy, xinh đẹp, khí chất cũng không tệ, nhưng trong mắt chất chứa vẻ kiêu căng, khiến người ta cảm thấy rất phách lối và xa cách.
Lưu Minh Hà vô cùng vui vẻ, bà ấy kề sát bên tai Sở Phàm. nói một câu: “Quan trọng nhất là cô gái này ngực to mông. vểnh, nhất định có thể sinh con trai”.
Phụt.
Sở Phàm trực tiếp bị sặc, suýt chút nữa đã phun nước trà trong miệng ra.
Chu Dĩnh cũng đỏ mặt, giậm chân thẹn thùng nói: “Mẹ... mẹ nói cái gì vậy”.
Chu Long ngậm tẩu thuốc, sắc mặt cũng tối sầm lại: “Già rồi mà còn không đứng đản!”
“Chỉ có ông đứng đản thôi, tôi kêu con trai đi xem mắt liên quan gì đến ông? Có bản lĩnh thì ông cũng giới thiệu cho. con trai một người đi”, Lưu Minh Hà chống tay lên eo, hùng hổ nói.
Mặt Chu Long u ám quay đầu đi, nghẹn họng không thể trả lời.
Sở Phàm hết cách lắc đầu, anh nói với Lưu Minh Hà: “Mẹ, hôm nay con đến đây chỉ đơn giản là gặp mặt thôi, cái khác tạm thời đừng nói tới...”
“Chỉ gặp mặt thôi? Cái thằng này, con có ý gì, mẹ vất vả đi tới đây một chuyến, con cho rằng mẹ đang đùa với con sao?”, Lưu Minh Hà bất mãn trừng mắt.
“Mẹ, uống trà, uống trà”.
Đương nhiên Sở Phàm không trêu vào mẫu thân đại nhân được, chỉ có thể cười ha ha kêu phục vụ tới gọi trà.
“Lát nữa sẽ xử con sau”.
Lưu Minh Hà trừng Sở Phàm một cái, tức giận cầm lấy thực đơn, nhưng nhìn đồ uống giá năm chữ số kia thì trợn tròn mắt.
Cuối cùng chỉ gọi bốn ly nước soda, mất bảy tám trăm tệ.
Lưu Minh Hà rất tức giận vì chuyện này, cũng không biết đây là nước hay vàng nữa, hay là cái ly làm bằng vàng, một ly nước bán mấy trăm tệ, ăn cướp sao.
Sở Phàm dở khóc dở cười, chỉ có thể kiên nhãn giải thích, cái mà khách nơi này uống là việc làm ăn, là tài nguyên quan hệ, cũng không đơn giản chỉ là một ly nước uống mà thôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!