Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Xuống tiếp bên dưới là hai bó lúa vàng vây quanh, bốn ngôi sao vàng lộng lẫy loé ra ánh sáng rực rỡ, cực kỳ chói mắt...

“Mẹ ơi!"

Cộp cộp cộp...

Vương Nhị Trượng liên tục lùi về sau bảy tám bước, hai tay run rẩy, suýt chút đã ném lệnh bài đi.

Giọng nói của gã cũng run run, thật sự sợ ngu người, giọng nói cũng thay đổi: “Đại... Đại tướng quân bốn saoll”

“Sở Phàm chính là... chính là chiến thần thời bấy giờ ư...”

Sắc mặt Vương Nhị Trượng tái mét, mồ hôi lạnh cũng chảy xuống, chàng trai ngày xưa đã sớm phong hầu bái tướng, trở thành nhân tài kiệt xuất!

Anh cần gì có quý nhân nâng đỡ, chính bản thân anh đã là quý nhân lớn nhất rồi!

Vương Nhị Trượng ngẩng đầu, lúc nhìn theo bóng lưng Sở Phàm rời đi lần nữa, vẻ mặt gã đã trở nên nghiêm túc và cung kính!

Không dám bất kính thêm một chút nào nữa!

Chuyện của Vương Nhị Trượng chỉ là một bản nhạc đệm, nhanh chóng trôi qua.

Sau khi Giám đốc Ngô và mấy nhân viên của bộ phận quản lý tài sản liên tục xin lỗi, Sở Phàm và Chu Dĩnh đi đến biệt thự Hải Đường Uyển, trở về nhà.

Nhìn thấy hai chị em Vân Mộc Thanh Vân Mộc Văn và Đan Đan đang làm bài tập ở bên cạnh, Chu Dĩnh hơi căng thẳng và ngại ngùng, cúi đầu chào hỏi: “Chào... Chào mọi người”.

“Chị, không xong rồi, anh rể đem vợ bé về nhà kìa!”

Vân Mộc Văn vung tay, giương nanh múa vuốt thêm mắm dặm muối trước mặt Vân Mộc Thanh, cực kỳ hưng phấn, cô ấy không chút nể tình bôi nhọ Sở Phàm:

“Chính là cô ta, hôm đó em tận mắt nhìn thấy anh rể mua cho cô ta mười mấy món trang sức, mất tận mấy triệu đó, chị nhìn đi, bây giờ còn dẫn cô ta về nhà, sao mà nhịn được chứ!”

Vân Mộc Văn xắn tay áo, hùng hổ nói: “Chị, chị nói xem phải làm sao đây? Quỳ sầu riêng hay bàn giặt, em đi sắp xếp. ngay”.

Vợ... Vợ bé?

Mặt Chu Dĩnh lập tức càng đỏ hơn, Sở Phàm cũng tức giận, đen mặt nhìn em vợ, đúng là con bé dở hơi.

“Đi qua một bên, chừng này tuổi rồi còn không ra làm sao. hết!”

Vân Mộc Thanh đẩy em gái đang khoa tay múa chân ra, tao nhã đi đến trước mặt Chu Dĩnh, tự nhiên bày ra khí thế của

bà chủ, duỗi tay nói:

“Chào em, Chu Dĩnh đúng không, em gái của Sở Phàm, chúng ta từng gặp mặt nhau rồi”.

“Chào chị dâu”, Chu Dĩnh gật đầu, ngượng ngùng nói.

Lúc trước ở hộp đêm Kim Sa, vì có Tôn Minh Hưng nên hai người gặp nhau cũng không vui vẻ, khiến cô ta rất áy náy.

Cũng may Vân Mộc Thanh rất nhiệt tình hào phóng, cô kéo tay Chu Dĩnh, vui vẻ nói: “Thường hay nghe Sở Phàm nhắc. tới em, sau này đến chơi thường xuyên nhé, chúng ta đều là người một nhà mà”.

“Đây là Vân Mộc Văn, em gái chị, tính tình nó cứ vậy đó, tuỳ tiện không nghiêm túc, khi nấy chỉ nói đùa với em thôi, đừng để ý”, Vân Mộc Thanh chỉ Vân Mộc Văn, cô ấy cười tươi rói vẫy tay chào hỏi.

“Đây là con gái chị, Đan Đan”, Vân Mộc Thanh vẫy tay, Sở Phàm bế cô bé lên, nói: “Đan Đan, gọi cô đi con”.

“Chào cô”, cô bé chào một tiếng giòn giã, chớp đôi mắt to nhanh nhạy, vô cùng đáng yêu. “Anh, đây là con gái anh ạ? Lớn thế rồi sao”, Chu Dĩnh hơi

ngạc nhiên, cô ta bất mãn bĩu môi: “Anh, chuyện lớn như vậy sao anh không nói cho trong nhà biết thế”.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!