“Tôn Minh Hưng, anh bớt làm trò này với tôi đi! Trước kia nhà Tôn các người bắt nạt tôi, xem thường tôi, anh có từng bênh vực tôi chưa? Nói giúp tôi một câu nào chưa? Cho dù chỉ là một lời an ủi?”
“Không hề, anh chẳng làm gì cả, anh chỉ là đồ vô dụng không có liêm sỉ, anh còn có tư cách gì để nói yêu tôi?”
Chu Dĩnh tức giận ném áo cưới, nhãn kim cương, bó hoa vào người Tôn Minh Hưng, cô ta quát: “Những thứ tôi nợ nhà họ Tôn đều trả lại cho các người, từ nay về sau, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, đến chết cũng không gặp lại nữa!”
Chu Dĩnh đá Tôn Minh Hưng ra, cô ta không màng đến sự. níu kéo của nhà họ Tôn và những lời xì xâm của khách khứa, chỉ ngẩng cao đầu, sải chân bước ra ngoài một cách kiêu ngạo.
Kể từ ngày hôm nay, cô ta đã được tự do rồi!
“Đừng, đừng mà, đây không phải là thật, không phải đâu...
Thấy Chu Dĩnh dứt khoát bỏ đi, Tôn Minh Hưng ôm lấy đầu, anh ta gào khóc điên cuồng, nghe có vẻ thê thảm vô cùng.
Vốn dĩ, nhà họ Tôn bọn họ có thể kết giao với tướng quân bốn sao, có cơ hội một bước lên trời, hóa thân thành rồng.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, giấc mộng đẹp đế của anh ta đã vỡ tan, bây giờ Đường Thanh Sang nôn ra máu hôn mê chưa tỉnh, thể diện của nhà họ Tôn đã mất sạch. Sợ răng suốt cả đời này, đời sau và thậm chí là cả đời sau sau nữa, bọn họ cũng không gượng dậy nổi, vĩnh viễn chẳng bao giờ có cơ hội trở thành giai cấp quý tộc.
Nhà tan cửa nát, vợ con ly tán.
Khách khứa xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều thổn thức không thôi.
Đúng thật là trời tạo nghiệt còn có thể tránh, tự gây nghiệt không còn đường sống.
Rơi vào bước đường này đều là do nhà họ Tôn tự làm tự chịu, không thể trách ai được. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Hàn Kiên Quân lắc đầu thở dài, ông ta chống gậy baton rồi nói: “Cậu Tôn, tức giận làm hại sức khỏe, tôi vẫn còn bận, thôi thì tạm biệt cậu...”
“Công ty của tôi còn có cuộc họp. Tạm biệt”. “Tôi cũng thế, tạm biệt tạm biệt”.
Khách khứa trong khắp buổi tiệc đều lặng lẽ ra về, hoảng hốt ùa chạy.
Ban nấy còn náo nhiệt vô cùng, đám cưới nguy nga lộng. lẫy của nhà họ Tôn chỉ còn sót lại một vài người già và người tàn tật trong nhà họ Tôn, vô cùng nhếch nhác, thê thảm không gì bì nổi...
Thấy anh ta xây lầu cao, thấy anh ta đãi tiệc mời khách, thấy anh ta... sập nhà!
Cùng lúc đó, Chu Dĩnh chạy ra bên ngoài khách sạn, quả nhiên chiếc xe của Sở Phàm đã đậu sẵn bên đường từ lâu, cả gia đình đều đang đợi cô ta.
“Anh!”
Chu Dĩnh lau nước mắt, cô ta sà vào lòng Sở Phàm, vừa khóc nức nở vừa kể khổ: “Em và Tôn Minh Hưng đã cắt đứt triệt để rồi, sau này em sẽ nghe lời anh hết, hu hu”.
“Được rồi, chúng ta về nhà thôi”, Sở Phàm dịu dàng xoa đầu Chu Dĩnh, anh đưa cả nhà Chu Long nghênh ngang trở về.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!