Mấy trăm ánh mắt ở hiện trường đều nhìn về phía ghế sau của chiếc Lincoln kia, nín thở tập trung, vẻ mặt vô thức trở. nên căng thẳng...
Chính chủ sắp ra ngoài rồi.
Đường Ngân khoanh tay cười lạnh một tiếng: “Giả vờ giả vịt, nghĩ mình là cái gì vậy”.
“Ha hả, chỉ một sĩ quan cấp tá mà làm như mình ghê gớm lắm vậy”.
Ghế sau siêu xe, La Cường cung kính đứng trước cửa chờ đợi, một đôi chân thẳng tắp mạnh mẽ mang giày quân đội bước ra.
Sau đó, một bóng người cường tráng như núi lập tức xuất hiện, Sở Phàm đầu đội quốc huy, lưng đeo trường kiếm, mày kiếm mắt sáng, vô cùng sắc bén, áo choàng dài thêu hoa văn kỳ lân tung bay trong gió.
Anh vừa mới xuất hiện, đất trời tựa như cũng nhạt màu đi mấy phần.
“Con mẹ nó...”
“Áo choàng dài, kiếm Thanh Phong, đây là đồ của tướng quân! Tên này là một tướng quân!”
Hiện trường lập tức ầm một tiếng bùng nổ.
Đường Ngân và mấy người phụ nữ của nhà họ Tôn trợn tròn mắt, tay chân vô cùng lạnh lẽo, không thể phát ra chút âm thanh nào nữa, tựa như con gà bị bóp cổ vậy.
“Soạt soạt...”
Tôn Kiến Nam và mấy khách khứa của nhà họ Tôn đều đứng dậy, vô cùng cung kính và chấn động.
Xung quanh yên lặng như tờ. Sĩ quan cấp tá, sĩ quan cấp tướng.
Chỉ cách một chữ, chênh lệch nghìn dặm!
Dù chỉ là một thiếu tướng cũng gần như cùng cấp bậc với quan cấp hai, giám đốc tỉnh Giang Bắc là Đường Thanh Sang rồi.
Xoảng!
Tách trà trong tay Đường Thanh Sang rơi xuống đất vỡ nát, cụ ta trợn mắt há mồm nhìn Sở Phàm quân phục thẳng thớm, khí thế hiên ngang đi tới, cảm giác chấn động và khó tin đánh sâu vào trái tim cụ ta, khiến cụ ta liên tục hít sâu.
“Tướng... Tướng quân, sao có thể chứ...”
Ngón tay đầy nếp nhăn của cụ ta run rẩy đếm ngôi sao trên vai Sở Phàm: “Một, hai, ba, bốn...”
“Bốn sao, đại tướng, ôi, ôi mẹ ơi...”
Đường Thanh Sang trước giờ nổi tiếng đức cao vọng trọng, nho nhã chững chạc hiếm khi chửi thề thành tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!