Người lớn tuổi luôn rất thích làm bà mối.
Hơn nữa gả con gái và cưới con dâu luôn đem lại hai cảm giác khác nhau, ôm cháu ngoại cũng không thể vui vẻ bằng ôm cháu nội được.
“Ông bà thông gia, ngày vui thế này, hai người làm gì ở bên ngoài vậy?”
Đúng lúc này, Đường Ngân lắc lư, kiêu ngạo đi tới trước mặt vợ chồng Chu Long, dừng lại ở chỗ cách đó ba mét, cau mày duỗi tay phẩy phẩy như trên người bọn họ có mùi khó ngửi gì đó vậy.
“Chẳng lẽ đang đợi thân thích là nhân vật lớn gì à? Ừm, nói cũng phải, hôm nay là ngày vui của Minh Hưng và Chu Dĩnh, nhà họ Chu các người cũng phải mời đến thân thích bạn bè có uy tín danh dự để tăng thể diện mới đúng”.
“Ông bà nhìn nhà họ Tôn chúng tôi đi, người được mời đến không phải ông chủ lớn thì cũng là nhà kinh doanh, giáo sư, lãnh đạo, danh nhân, ai cũng có thân phận, có địa vị cả”.
Bà ta tặc lưỡi thở dài, khinh thường châm chọc: “Nhìn lại các người xem, chậc chậc, không phải tôi có ý gì, nhưng ông bà thông gia nhìn đám người này xem, ai không biết còn tưởng rằng chúng tôi đang làm hoạt động giúp đỡ dân chạy nạn gì đó đấy".
Đám thân thích của nhà họ Tôn ở xung quanh đều ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc ý nở nụ cười.
Còn Lưu Minh Hà và mấy thân thích của nhà họ Chu thì xấu hổ tự ti cúi đầu, đa số bọn họ đều là dân chúng bình thường, sao có thể từng gặp nhiều nhân vật lớn như vậy được.
Chu Long thì vẫn ngậm tẩu thuốc, hừ lạnh một tiếng: “Gia đình chúng tôi trước giờ thật thà chất phác, không muốn làm mấy thứ dối trá kia, ăn mặc lộng lẫy nhưng trong bụng lại dơ bẩn mới thật sự gọi là mất mặt”.
Đường Ngân lập tức biến sắc, không khí xung quanh cũng trở nên gượng gạo cứng đờ, ông già này nói chuyện thật sự quá đáng ghét.
“Đúng là nói chuyện ngang ngược, không thể trao đổi”, Đường Ngân nghẹn họng, tức giận hừ lạnh một tiếng, xấu hổ quay mông rời khỏi.
Lúc này, Tôn Minh Hưng cũng tiến lên, lo lằng nói: “Mẹ, bây giờ đã là mười giờ rưỡi sáng, lễ cưới sắp bắt đầu rồi, sao ông ngoại vẫn chưa đến vậy ạ?”
“Con trai yên tâm đi, chäc chẳn ông ngoại sẽ tới đây làm chỗ dựa cho con, để con nở mày nở mặt..”, Đường Ngân vô cùng tự tin.
Tin tin tin...
Lúc này, tiếng còi ô tô đột nhiên vang lên, khiến một vài khách khứa nhíu mày, đây là công viên bên ngoài khách sạn, không phải bãi đỗ xe, ai to gan dám chạy xe ở đây thế?
Có người ngẩng đầu nhìn sang, sau đó giật mình trợn mắt há mồm...
Chiếc xe chạy tới chính là một chiếc Audi A6 bình thường, khách khứa của nhà họ Tôn ở đây ai cũng có thể mua được mười chiếc tám chiếc.
Nhưng quan trọng là biển số xe: Giang A00001!
Xe của thị trưởng Giang Lăng, chẳng lẽ thị trưởng của Giang Lăng đến đây ư?
Dưới sự trợn mắt há mồm của mọi người, một người đàn ông nho nhã mặc vest đơn giản, đeo mắt kính gọn gàng bước xuống xe đầu tiên.
Gã vô cùng cung kính tự mình mở cửa sau xe, đỡ người bên trong ra ngoài.
Mấy thân thích của nhà họ Tôn lập tức có người nhận ra: “Đây là Chủ nhiệm Uông, thư ký bền cạnh thị trưởng, đại diện cho mặt mũi của thị trưởng đây mà, gã cũng đến đây sao?”
“Mẹ ơi, còn để Chủ nhiệm Uông tự mình mở cửa xe nữa, rốt cuộc là lai lịch gì mà có mặt mũi thế?”
Mọi người nhón chân, kích động đưa mắt nhìn sang, sau đó một ông lão tóc bạc phơ, thân hình khoẻ mạnh đi xuống từ trên xe, vẻ mặt cụ ta ôn hoà dễ gần, nhưng trên người áp lực vô hình.
“Ha hả, đã đến hết rồi sao, thật náo nhiệt”.
Đường Ngân lập tức vô cùng vui mừng tiến lên nghênh đón: “Bối”
X... uýt...
Mọi người đang có mặt đều hít một hơi khí lạnh, vị này, là Đường Thanh Sang đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!