Tông sư!
Từ này được thốt ra từ trong miệng ngôi sao sáng của giới võ đạo - Mộ Dung Thích lập tức tạo ra sóng to gió lớn, khiến người xung quanh như bị sét đánh.
Tông sư võ đạo chính là thần long trên bầu trời, là ngọn núi cao mà người trong giới võ đạo phải nhìn lên, chính là thần thánh.
Dù nhìn khắp Giang Bắc, Mộ Dung Thích được gọi là cao thủ đứng đầu cũng chỉ là cao thủ Ám Kình lục phẩm, cách Tông sư thất phẩm một bước, nhưng cũng khó như lên trời.
Biết bao nhiêu thiên tài, biết bao nhiêu võ giả cố gắng cả đời, nhưng 99% đều không thể vượt qua
được khoảng cách kia.
Chỉ có rất ít rất ít thiên tài mới có thể lên được cảnh giới Tông sư, đứng trên trời cao, trở thành một nhân vật như thần thánh!
Mà không ngờ Sở Phàm cũng tầm tuổi bọn họ ở trước mặt lại là một Tông sư?!
Chuyện này thật sự quá chấn động, quá khó tin.
Các đệ tử Taekwondo ở xung quanh nhớ tới khi nãy mình không biết lượng sức khiêu khích Sở Phàm, còn muốn quyết đấu với người ta, lập tức sợ tới mức trên người chảy đầy mồ hôi lạnh, tim như suýt rớt ra ngoài...
Đó chính là Tông sư võ đạo đấy, một ngón tay cũng đủ để giết chết Mộ Dung Thích trong nháy mắt, huống hồ là đám kiến bọn họ.
Mạnh Thanh Vũ siết chặt tay, trong mắt chứa đầy sự chấn động và không cam lòng, cậu ta không hiểu vì sao tầm tuổi nhau, Sở Phàm lại vượt xa một thiên tài như mình nhiều như vậy!
“Một đám không có mắt, còn không mau xin lỗi Tông sư đi”, Mộ Dung Thích lớn tiếng trách móc.
Trong lòng lão cũng hết hồn, mấy đệ tử 'Taekwondo này tự cho rằng biết hai chiêu khoa chân múa tay là thiên hạ vô địch, một đám ếch ngồi đáy giếng, sao có thể hiểu sự tàn khốc của võ giả thật sự và sức mạnh của Tông sư.
Tông sư không thể bị sỉ nhục, đây là luật bất thành văn của giới võ đạo, thật sự cho rằng bọn họ đang nói đùa sao?
“Xin lỗi, là chúng tôi có mắt không tròng”.
“Tông sư Sở, chúng tôi sai rồi”.
Các sinh viên đều cúi đầu xin lỗi, sắc mặt tái nhợt không dám thở mạnh, đến lúc này, bọn họ mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.
Sở Phàm bình tĩnh, không quan tâm nói: “Không sao, Mộ Dung Thích, nếu ông đã đến thì dẫn tôi tới thư viện đi”.
Anh vẫn chưa đến mức chấp nhặt với một đám trẻ, xin lỗi rồi thì thôi. Bây giờ tìm thấy tài liệu về vị cao tăng tịnh thế, tìm thấy cách giải độc Mạn Đà La trong người mới là nhiệm vụ quan trọng.
“Được được, mời Tông sư Sở”, Mộ Dung Thích nhẹ lòng, mấy sinh viên cũng thở mạnh như được đại xá.
“Giáo sư Mộ Dung, xin đợi đã”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!