Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

“Cảm ơn tình cảm của em khiến tôi có cảm giác thoải mái và ngọt ngào của tình yêu”.

“Cảm ơn tình mẹ và sự chung thuỷ của em, cảm ơn vì đã sinh cho tôi một đứa con gái đáng yêu và hiểu chuyện như Đan Đarr.

“Cảm ơn sự tốt bụng và dịu dàng của em, khiến tôi lại lần nữa có hy vọng sống tiếp.

Sở Phàm tiến lên ôm lấy vòng eo mềm mại của giai nhân, thân thể yêu kiều của Vân Mộc Thanh hơi run lên, chần chừ một lát, duỗi tay muốn đẩy anh ra để giữ khoảng cách, nhưng cuối cùng vẫn thôi.

Ánh sáng đầy trời chiều vào từ ngoài cửa sổ, dường như phủ thêm một tầng ánh sáng ấm áp cho cả thành phố.

Trong phòng, hai bóng người tựa sát vào nhau, đắm chìm trong ánh sáng, ánh năng chiều gột rửa, cả hai đều yên tĩnh chờ đợi, lắng nghe...

“Mộc Thanh”, Sở Phàm há miệng, muốn nói với Vân Mộc Thanh tất cả mọi chuyện, rằng mình là bố ruột của Đan Đan, là người đàn ông cô gặp được trong quán bar năm năm trước, cũng là người chồng mà cô vất vả chờ đợi suốt năm năm.

“Hả?”

Vân Mộc Thanh chớp mắt, cười dịu dàng mà thiện lương.

“Không có gì”.

Sau đó, Sở Phàm lại im lặng, thở dài, vẫn không có can đảm bước ra một bước cuối cùng.

“Kỳ cục”.

Vân Mộc Thanh bĩu môi, kiêu ngạo quay đầu đi, căn đôi môi đó, trong mắt hiện lên chút cô đơn và ưu sầu...

Nếu anh là bố ruột của Đan Đan, là người mình đau khổ chờ đợi suốt năm năm thì thật tốt biết bao.

Nếu người kia là anh, có lẽ mình sẽ tha thứ việc năm năm nay anh chẳng ngó ngàng tới, sẽ chấp nhận anh...

Vân Mộc Thanh thở dài một hơi, nỉ non một câu bằng giọng điệu nhỏ bé như tiếng muỗi, ngay cả

bản thân cô cũng không nghe rõ:

“Sở Phàm, hình như em thật sự thích anh rồi”.

Sáng sớm hôm sau, Vân Mộc Văn duỗi người thức dậy từ trên giường lớn thoải mái, ngủ ngon một giấc làm cô ấy cảm thấy rất sảng khoái, hơn ba mươi nghìn lỗ chân lông trên người đều như giãn ra.

“Phù, nhà cao cấp đúng là thoải mái, bây giờ cuối cùng mình cũng hiểu cảm giác ngắm biển sớm mai, nhìn hoa xuân nở trong mắt những nhà thơ kia là thế nào rồi”.

Cô ấy kéo cửa sổ sát đất ra, nhìn phong cảnh tuyệt đẹp chẳng khác nào tiên cảnh của núi Hải Đường, đương nhiên tâm trạng cũng vô cùng vui vẻ.

Hải Đường Uyển này không hổ là căn nhà cao cấp đứng đầu Giang Lăng.

Vân Mộc Văn vui vẻ đi chân trần nhảy nhót xuống lầu, hôm nay là cuối tuần không cần phải đi học, cô ấy cũng vui vẻ ngủ nướng.

Nhưng Vân Mộc Thanh vẫn thức dậy rất sớm, kéo Đan Đan đang vô cùng không tình nguyện đi học piano, Sở Phàm cũng đã tập luyện buổi sáng xong từ sớm, bây giờ đang dọn dẹp phòng bếp.

“Hì hì, anh rể, bữa sáng ăn gì thế ạ”, Vân Mộc Văn mang theo hương thơm trên người chạy tới khoác lên bả vai Sở Phàm cười hỏi.

Sở Phàm tức giận nói: “Hôm qua nướng cả con dê đã bị em ăn sạch rồi, em còn ăn nữa à?” Truyện được cập nhật nhanh nhất tại  metruyenhot nhé cả nhà

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!