“Chỉ là một đám tép riu mà cũng vọng tưởng phá thần công của tôi à?”, đại sư Ngô nhếch miệng cười, rồi sau đó, ông ta cầm vài viên đạn dưới mặt đất lên, vung tay ném đi, làm ấn đường của vài tên đàn em bên cạnh Mã Minh Nguyên toác ra lỗ máu, chết thảm ngay tại chỗ.
“Ha ha ha, hay lắm, đại sư Ngô, giết, giết hết bọn chúng cho tôi!”, Chu Kiến Hòa hoàn toàn điên cuồng, ông ta phá ra cười sằng sặc.
Còn Mộ Dung Thích lại giống hệt như nhìn thấy quỷ, ông ta kinh ngạc vô cùng: “Tông sư, không, không ngờ ông ta lại là bán bộ Tông sư!”
Cửu trùng thiên trong võ đạo, mỗi bước đều là một quan ải hiểm trở.
Từ nhất đến tam phẩm là võ giả Minh kình, mỗi †ay năm mươi kí, mạnh khỏe hơn người, sức mạnh thể hiện ở gân cốt.
Từ tứ đến lục phẩm là võ giả Ám kình, ám kình đã sinh sôi trong cơ thể, giống như bốn lạng đẩy ngàn cân của Thái Cực, vừa sử dụng đến nội kình, sức mạnh ngàn cân đã tuôn ra.
Từ thất đến cửu phẩm là võ giả Hóa cảnh, cũng là Tông sư võ đạo mà mọi người thường nói.
Người như thế đã trở thành rồng thần trên trời, lên đến đỉnh cao trong giới tập võ, nội kình tỏa ra xa vài mét, giết hết tất cả mọi người trong phạm vi trăm bước chân, dù là cánh hoa hay chiếc lá đều có thể giết người, dù là trúng đạn cũng chẳng hề hấn gì cảt
Còn đại sư Ngô đây, thực lực của ông ta đang nằm giữa lục phẩm đỉnh phong và thất phẩm, thường nói là bán bộ Tông sư.
Mặc dù không đáng sợ đến mức tỏa nội kình ra ngoài, trong trắm bước chân không còn người sống như Tông sư, thế nhưng có nội kình hộ thể, viên đạn bình thường chẳng thể làm gì được ông ta.
Vừa nghe thấy thế, rốt cuộc thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều biến sắc, không ngờ đại sư Ngô lại đáng sợ như thế.
“Vây, vậy còn anh Sở thì sao, có thể đánh thắng ông ta không?”, bây giờ Vân Mộc Văn cũng căng thẳng vô cùng, giọng nói của cô ấy run run.
“Lành ít dữ nhiều”, Mộ Dung Thích thở dài thườn thượt, bán bộ Tông sư thì cũng là Tông sư kia mà.
Đến bây giờ lão cũng chưa từng nghe nói có người nào đánh thắng nổi Tông sư. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Tâm trạng của đám người Mã Minh Nguyên đều suy sụp, gần như là tuyệt vọng.
“Đúng thế, các người cũng có chút kiến thức đấy, không ngờ lại nhận ra tôi là bán bộ Tông sư, tiếc rằng với thần thông của tôi đây, con sâu cái kiến như các người có phá giải nổi không?”, đại sư Ngô nhếch miệng cười, trông có vẻ hung ác vô cùng.
Vào lúc này, ánh mắt Sở Phàm lấp lánh, anh nhìn đại sư Ngô trước mắt mình vài giây rồi lập tức hiểu ngay, anh cười lạnh.
Hóa ra là thế!
Chỉ là chó nhà có tang may mắn trốn thoát khỏi Thánh điện mà thôi!
Ba năm trước, một mình anh chém chết bảy vị Vương trong Thánh điện, giết chết Ma Vương Satan, rốt cuộc thì vẫn để vài con cá con tôm may mãn lọt lưới, gây họa cho nhân gian.
Ví dụ như lão già trước mặt đây.
“Nhóc con, cậu rất khá, bây giờ ông đây sẽ cho cậu một cơ hội, nhận tôi làm thầy, trở thành học trò của tôi, tôi có thể tha mạng cho cậu”, đại sư Ngô nhếch môi cười, ông ta ngang ngược tự cao tự đại:
“Không những cậu có thể nhặt được một cái mạng mà tôi còn có thể truyền dạy thần thông tối cao cho cậu nữa, sau này bước chân vào cảnh giới Tông sư, không phiền não vì chẳng có đường lối, thế nào hả?”
Ông ta cho rằng mình đã ban cho Sở Phàm cái ân lớn bằng trời, không có bất cứ võ giả nào từ chối nổi cám dỗ của Tông sư.
Như rồng thần trên trời cao, được vạn người kính ngưỡng.
“Nhận tôi làm học trò? Con sâu cái kiến như ông cũng xứng hay sao”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!