Chu Kiến Hòa ở phía đối diện cũng đứng bật dậy, ông ta ngạc nhiên đến mức điếu xì gà cũng rớt cả luôn rồi.
Vốn là một trận đấu chắc chăn phần thẳng, đột nhiên lại có biến số, khiến cho ông ta cảm thấy thấp thỏm bất an.
“Ông chủ Chu, không cần phải hoảng hốt, có tôi ở đây, bọn họ không làm gì được ông đâu”, vào lúc này, đại sư Ngô - ông lão gầy gò luôn nhắm mắt nghỉ ngơi ấy, mở bừng mắt ra.
Ánh mắt ông ta rất sắc sảo, gương mặt gầy gò ánh lên nụ cười, trông giống hệt như một con ác quỷ, ông ta nhìn Sở Phàm trân trân rồi nói: “Không ngờ ở một nơi nhỏ bé như Giang Lăng mà còn có cao thủ như cậu, đúng là niềm vui bất ngờ”.
“Ha ha, đã hai mươi năm nay tôi chưa từng đánh hết sức mình, hôm nay được nhìn thấy thần thông tối cao của tôi, đó là vinh dự của cậu”.
Trong lúc nói chuyện, cơ thể gầy còm của đại sư Ngô đã đến góc lôi đài, đứng trước mặt Trần Xung đang nằm bẹp trên mặt đất, ông ta giơ cánh †ay nhăn nheo ra tóm lấy anh ta.
“Đừng, đừng mà, xin thầy..", đột nhiên Trần Xung ý thức được điều gì, gương mặt trở nên trắng bệch, anh ta gào thét thảm thiết, liều mạng phản kháng.
Đại sư Ngô không hề ngừng lại, ông ta nhếch môi cười, để lộ ra hai hàm răng nhọn hot.
Rồi sau đó, không ngờ ông ta lại cắn cổ Trần Xung.
Tiếng gào rú thê thảm của anh ta làm tất cả mọi người chấn động, Sở Phàm nhíu mày lại, đám ông lớn như Mã Minh Nguyên đều cảm thấy rùng mình sợ hãi.
“Ông, ông ta đang hút máu Trần Xung à?”
Trần Xung vùng vẫy không đến mười mấy giây đã mất đi sinh mệnh, còn đại sư Ngô lại lau đi vết máu bên khóe môi của mình rồi gầm lên một tiếng.
Rắc rắc!
Dường như xương cốt trên người ông ta có sinh
mệnh vậy, chúng biến to lên, cơ bắp và làn da trên người nhanh chóng phồng như quả bóng.
Có thể dùng mắt thường để nhìn thấy được, đại sư Ngô từ một ông lão lưng khòm chưa đến một mét sáu giờ đã cao hơn một mét tám lăm, dáng người rằn chắc vạm vỡ, còn cao hơn Sở Phàm nửa cái đầu.
Chỉ có điều gương mặt ông ta vẫn đầy rãy nếp. nhăn, già cỗi đẫm máu tanh, tựa như ác quỷ đến từ địa ngục...
“Khà khà, người nhìn thấy thần thông của tôi đều phải chết, hôm nay tôi sẽ dùng máu tươi của các người để làm lễ tế ngài Thánh chủ!”
Đại sư Ngô nở nụ cười như ác quỷ, khiến cho nhóm ông lớn như Mã Minh Nguyên đều biến sắc, sợ hãi tột cùng.
Hút máu người, cơ thể cao lớn hơn, chuyện này đã làm thay đổi tam quan của bọn họ hoàn toàn.
Ông ta đúng là một con quái vật, một tên ác quỷ.
“Mau lên, nổ súng đi, bắn chết ông ta!”, Mã Minh Nguyên nghiêm giọng quát mắng, ông ta vội vàng kêu đàn em nổ súng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!