Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

“Đây là góa phụ Hắc - người đứng đầu Tây Thành”, người phụ nữ duyên dáng quyến rũ trong chiếc váy dài đỏ rực, đôi môi đỏ mọng mấp máy và đôi mắt xinh đẹp khiến người ta phải mê mẩn.

“Vị này là Bộc Hải, là người đứng đầu Nam Thành”, một người đàn ông to lớn cao một mét chín, tóc đỏ lạnh lùng hừ một tiếng, anh ta xoay tròn hai quả cầu nhỏ bằng sắt trong tay với vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

Sở Phàm chỉ bình tĩnh gật đầu, thu hết tất cả dáng vẻ của mấy người đứng đầu trong khu Giang Bắc vào trong tầm mắt.

Khu Giang Bắc có năm thành phố gồm Đông Tây Nam Bắc và trung tâm, nó được xây dựng xoay quanh Giang Lăng, chỉ có điều trong số những người đã đến lại thiếu mất hai người đứng đầu của hai thành phố, chẳng biết là như nào.

Mã Minh Nguyên vẫn muốn giới thiệu qua về Sở Phàm, nhưng Bộc Hải lại xua tay, khó chịu hừ lạnh một cái: “Thôi khỏi, ông Mã, tôi không rảnh để trò chuyện cùng mấy tên bất tài này”.

Anh ta ghét nhất là loại người bất tài, chẳng có chút bản lĩnh nào, chỉ biết lên mặt là giỏi, còn dẫn theo một cô gái đẹp nghiêng nước nghiêng thành như Vân Mộc Văn bên cạnh như vậy thì sao có thể không khiến anh ta ghen tị căm hận cho được.

Nhìn cái đã biết là đám con em nhà giàu sang quyền quý chạy tới gây rối.

Sở Phàm thản nhiên cười, chán chẳng thèm để tâm tới loại người này.

Mã Minh Nguyên chợt biến sắc, khẽ nói: “Bộc Hải, anh Sở là khách quý do tôi mời tới, anh tôn trọng một chút cho tôi”.

Bộc Hải cười miệt thị, trông là biết anh ta chỉ khâm phục người mạnh, chứ không phải loại cậu ấm như vậy.

“Ha ha, Hội trưởng Mã, để tôi xem thử coi ông lại mời vị khách quý thần tiên ở đâu tới đây?”

Lúc này, bên ngoài vang lên giọng cười sảng khoái của một ông lão, như tiếng sấm nổ vang rền bên tai.

Tiếp sau đó, một ông lão mặc bộ đồ luyện võ màu trằng, chân đi giày vải dệt thủ công hiên ngang bước vào phòng khách, mái tóc bạc chải chuốt tỉ mỉ, tuy lão đã ngoài sáu mươi tuổi, nhưng da dẻ vẫn hồng hào, tràn đầy sức sống, ngay cả thanh niên cũng phải tự thấy xấu hổ.

Theo sau lão là mười mấy học trò học võ, hừng hực khí thế.

“Ông Mộ Dung tới rồi", hai mắt Mã Minh Nguyên bỗng sáng bừng, vội vàng đứng dậy tiếp đón: “Các vị, vị này là ông Mộ Dung - nhân vật được mọi người kính trọng trong giới võ đạo Giang Lăng chúng ta, là người quản lý võ đường Chấn Hồng, cao thủ bậc nhất trong Giang Bắc”.

Hai mắt Vân Mộc Văn đột nhiên sáng lên, cô ấy rất kích động. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại  metruyenhot nhé cả nhà

Mấy người đứng đầu đang ngồi xung quanh vội vàng đứng dậy, ngay cả một người trước giờ luôn ngạo mạn, tự cao tự đại như Bộc Hải cũng đầy cung kính mà chào hỏi:

“Ông Mộ Dung”. “Chào ông”.

Không ngờ Mã Minh Nguyên lại mời lão đến, lão là cao thủ bậc nhất ở Giang Bắc, ngôi sao sáng trong võ đạo, có ông Mộ Dung tới làm chủ, dù có mười Chu Kiến Hòa cũng không đủ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!