“Hai người mau đưa cô Sở về nhà”, Mã Minh Nguyên vội vã dặn dò, hai nữ thư ký của ông ta nhanh chóng đưa Vân Mộc Thanh vào chiếc xe thương vụ, chở cô rời khỏi đây.
“Anh Sở, thật lòng xin lỗi vì đã trễ thế này mà còn làm anh cụt hứng, nhưng xin anh yên tâm, nhất định tôi sẽ bồi thường cho anh”, Mã Minh Nguyên nhếch miệng cười, phô nụ cười mà bất kỳ người đàn ông nào cũng hiểu, ông ta cung kính mời Sở Phàm lên xe.
“Đi thôi”.
Sở Phàm cười cười, cũng muốn biết ông ta đang muốn làm gì nên theo ông ta lên xe.
Nửa tiếng đồng hồ sau, vẫn trong hộp đêm Kim Sa, phòng bao King' sang trọng nhất, đắt đỏ nhất, cũng tượng trưng cho thân phận cao quý nhất.
Sở Phàm ung dung ngồi xuống ghế chủ tọa, Mã Minh Nguyên ngồi làm nền trong góc phòng, còn ông chủ và quản lý cao cấp của hộp đêm Kim Sa lại cung kính đứng ở một bên, đến hít thở mạnh cũng không dám...
Đây là người mà đến đại ca giang hồ ở Giang Lăng như Mã Minh Nguyên còn phải cung kính, làm sao bọn họ dám bất kính với anh được.
“Anh Sở, xin lỗi vì đã làm anh cụt hứng, đây là một chút lòng thành của tôi, hy vọng anh nhận cho”, Mã Minh Nguyên cười cười, ông ta vỗ tay: “Vào đi”.
Mười mấy cô gái có nhan sắc xinh đẹp tuyệt trần, mỗi người một vẻ, dạt dào hơi thở thanh xuân. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Có người nóng bỏng khiêu gợi, có người thẹn thùng e ấp, có người dịu dàng ngọt ngào, cũng có người lạnh lùng cao ngạo, thậm chí trong số đó còn có cả ngôi sao phim ảnh, người mẫu hạng hai đang nổi tiếng, đầy đủ hết cả.
Tất cả đều mặc quần áo mát mẻ như vải tuyn, làn da trắng trẻo như tuyết cùng cặp chân dài thon thả đều hiện lồ lộ dưới ánh đèn mờ mờ, làm mê đắm lòng người, vô cùng có sức hút.
“Chào anh Sở”.
Mười mấy cô gái đồng loạt khom lưng, đỉnh núi đôi trắng trẻo trước ngực gần như muốn bật cả ra ngoài, ai nấy đều có đôi mắt long lanh, ra vẻ tùy anh muốn chơi đùa thế nào cũng được.
Mã Minh Nguyên cũng bật cười: “Tất cả hoa khôi trong hơn một trăm hộp đêm ở Giang Lăng đều có mặt ở đây, để cho anh Sở tùy tiện lựa chọn”.
Sở Phàm ngẩng đầu lên, ánh mắt của anh rất bình tĩnh, mặc dù mấy cô gái này không xinh đẹp tuyệt trần như Vân Mộc Thanh và Hestia, thế nhưng dù xét về vóc dáng, dung mạo hay là khí chất thì họ đều có thể sánh bằng hoa khôi của các trường học rồi.
Với người bình thường, bọn họ đúng là hồng nhan họa thủy, ít nhất thì đàn em của Mã Minh Nguyên đều há hốc miệng mồm, ánh mắt sáng bừng.
Nhưng bọn họ cũng chỉ dám thầm nghĩ trong lòng mà thôi chứ chẳng dám tơ tưởng đến các cô gái ấy, chỉ sợ chọc giận Sở Phàm.