Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Tôn Kiến Nam đã phải tốn biết bao công sức, móc nối không biết bao nhiêu mối quan hệ mới mời được Mã Minh Nguyên đến làm khách quý. Ông ta vốn muốn lân la làm quen, từ đó xin mấy hạng mục từ tay họ Mã để làm giàu thêm cho thành tích của mình. Không ngờ thăng chó Tôn Minh Hưng này lại mạo phạm Mã Minh Nguyên, như vậy khác gì muốn chặt đứt sự nghiệp của ông ta!

"Thăng bất hiếu! Quỳ xuống xin lỗi Hội trưởng Mã cho †ao!", Tôn Kiến Nam điên tiết quát thẳng vào mặt Tôn Minh Hưng.

Ông ta vốn là trụ cột trong nhà họ Tôn, nói sao làm vậy. Đám con cháu như Tôn Minh Hưng được một tay ông ta nuôi lớn, lời của ông ta với chúng không khác gì thánh chỉ.

Sắc mặt Tôn Minh Hưng xám như tro tàn, hồn vía bay hết, hai gối nện xuống đất.

Vào khoảnh khắc đó, anh ta chỉ cảm thấy lòng mình vỡ vụn thành từng mảnh. Tất cả những tự tôn, kiêu ngạo, quang vinh đều tan tành.

Thậm chí còn muốn chết đi.

“Hội trưởng Mã, em không biết cách dạy dỗ cháu của mình, khiến anh chê cười rồi”.

Sau khi Tôn Minh Hưng quỳ xuống xin lỗi, Tôn Kiến Nam khom lưng xin lỗi Mã Minh Nguyên.

Sắc mặt ông ta cũng hơi lúng túng, Tôn Kiến Nam ông ta đường đường là lãnh đạo lớn, là người đứng hàng thứ ba trong thành phố, bây giờ phải khom lưng xin lỗi trước đám đông để làm yên chuyện giùm cái thằng vô dụng Tôn Minh Hưng, ông ta cảm thấy mất mặt chết đi được.

Không còn cách nào khác, cái tên Mã Minh Nguyên tung hoành khắp thế giới ngầm, lại có quan hệ với 'anh Sở có địa vị cao ngút ấy, quyền lực thấu trời, ông ta thật sự không dám đụng đến.

“Em giao thằng ngõ nghịch này lại cho Hội trưởng Mã xử lý, chỉ cần không đánh chết, chừa lại một hơi thở cho nó là được”.

Sắc mặt Tôn Minh Hưng trắng bệch như một tờ giấy, anh †a run lẩy bẩy, nào còn hung hăng ngang ngược như ban nấy nữa.

Đám cậu ấm Từ Minh ở bên cạnh cũng thổn thức không thôi, rồi sau đó bọn họ lập tức nổi giận, cảm thấy mình bị lừa gạt.

Cậu Tôn cái chó gì, bác cả cái chó gì, trước mặt Mã Minh Nguyên, trông Tôn Kiến Nam giống hệt như một con chó Pug, Tôn Minh Hưng lấy lòng dũng cảm ở đâu ra mà dám bắt Mã Minh Nguyên quỳ xuống xin lỗi mình thế?

Lần này bọn họ đều bị thăng khốn đó hại thê thảm rồi, chẳng biết có chọc giận Mã Minh Nguyên không, ai nấy cũng nơm nớp lo sợ bị ông ta báo thù...

Sắc mặt của đám cậu ấm ở đây đều trảng bệch, bọn họ thấp thỏm bất an, chỉ mong có thể chém chết cái thăng chó Tôn Minh Hưng này thôi.

Mã Minh Nguyên ngậm điếu xì gà, ông ta cũng cười lạnh đầy vẻ khinh thường rồi đứng dậy: “Thôi đi, anh nể mặt chú, sau này kêu thắng oắt đó mở to mắt ra mà nhìn, chứ bằng không đến việc chết thế nào cũng không biết đâu”.

“Chuyện ngày hôm nay anh cho qua, nhưng mà dự án công trình mà chú đòi hợp tác với anh ấy, sau này khỏi phải nhắc lại nữa”.

Mã Minh Nguyên cung kính chào hỏi Sở Phàm rồi nhanh chân đi ra khỏi phòng riêng.

Tôn Kiến Nam lập tức biến sắc, mấy dự án công trình đó có liên quan đến con đường thăng quan tiến chức của mình, liên quan đến tương lai của mình kia mà.

“Hội trưởng Mã, anh đợi một lát, phía bên em còn có thể nhượng bộ, còn có thể thương lượng mà”.

'Tôn Kiến Nam vội vàng nối gót theo sau Mã Minh Nguyên, ông ta nhanh chóng rời khỏi đây, chẳng buồn quan tâm đến Tôn Minh Hưng nhếch nha nhếch nhác đang quỳ trên mặt đất kia nữa.

“Cậu Tôn, chúng tôi còn có việc, đi trước đây”. “Tôi cũng thế, tạm biệt nhé”.

Đám cậu ấm trong phòng riêng cũng lần lượt né xa Tôn Minh Hưng, chỉ sợ rước phải thị phi vào người, tan tác như ong vỡ tổ.

Tôn Minh Hưng vẫn quỳ trên mặt đất, tựa như vừa mới tỉnh sau giấc mộng dài.

Từ cảnh tượng đẹp đế, được nhiều người vây quanh ban. nấy, cho đến lúc đìu hiu chẳng ai đoái hoài, né tránh còn không kịp hiện nay, còn chưa đến hai tiếng đồng hồ, với anh ta, hai tiếng đồng hồ này dài như một nửa thế kỷ.

“Minh Hưng, anh không sao chứ?”

 

Chỉ có Chu Dĩnh đi đến bên cạnh anh ta, cô ta lấy khăn tay luôn mang theo bên mình lau máu cho Tôn Minh Hưng, đôi mắt rơm rớm nước: “Đi thôi, chúng ta về nhà nhé”.

Sở Phàm nhìn thấy thế, anh hơi xúc động, Chu Dĩnh vẫn là một cô bé lương thiện, cho dù bây giờ Tôn Minh Hưng bị phản bội, bị mọi người xa lánh thì cô ta vẫn không bỏ mặc người chồng chưa cưới của mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!