Trong cuộc đời của Từ Minh, nếu như phải liệt kê ra danh sách kẻ đáng sợ nhất' thì chắc chắn Sở Phàm sẽ xứng đáng đứng đầu bảng!
Bây giờ nếu như Thượng Đế nói với anh ta có thể sử dụng hai mươi năm tuổi thọ để đổi lại vĩnh viễn không gặp Sở. Phàm nữa, chắc chẳn anh ta sẽ dứt khoát đồng ý ngay.
Chiều nay trong quán cà phê Thời Quang, anh ta đã mất hết sạch mặt mũi, bị đánh đến sưng húp cả mặt rồi!
Vốn dĩ cứ nghĩ rằng cái tên Sở Phàm chỉ là dân đen đê tiện không tiền không quyền thế, chỉ muốn làm bộ làm tịch, ra vẻ oai phong trước mặt cô gái xinh đẹp như Hestia.
Nhưng thật không ngờ cái tên này lại giả heo ăn thịt hổ, có thể tùy tiện ném ra tấm thể đen ngân hàng Hoa Kỳ, vứt bốn chục triệu ra, khiến cho anh ta bị mọi người mỉa mai khinh thường, vả sưng mặt anh ta!
Cho đến tận bây giờ, anh ta vẫn còn bị ám ảnh tâm lý nặng nề, vừa nhìn thấy Sở Phàm là hai chân không khỏi run rẩy...
Mất mặt quá, thật mất mặt quá, nào còn mặt mũi gặp người khác nữa đây.
“Anh Từ, anh, anh sao thế?”, Tôn Minh Hưng hơi ngạc nhiên, vội vàng chạy đến đỡ Từ Minh, chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao.
“Không có gì, tôi từng có duyên gặp mặt anh Từ, ấn tượng sâu sắc”, Sở Phàm nói hờ hững, anh duỗi tay kéo Từ Minh: “Anh Từ nhìn thấy tôi nên mới kích động, đúng không?”
“Đúng, đúng là như thế”.
Gương mặt Từ Minh đỏ bừng, anh ta ấp a ấp úng.
Trong lòng thầm than khổ không thôi: “Mặt đã bị anh đánh sưng vù lên rồi, ấn tượng không sâu sắc mà được sao”.
“Ồ, còn có chuyện này hả?”, Tôn Minh Hưng cũng hơi ngạc nhiên, anh ta lập tức vênh váo chỉ trích Sở Phàm, hừ lạnh một tiếng: “Sở Phàm, thế thì anh phải xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với anh Từ, ngoan ngoãn theo anh Từ học cách làm người, có biết không?”
“Bố của anh Từ là giám đốc ngân hàng Nông Nghiệp, với gia thế của nhà anh Từ, muốn mua cả hộp đêm Kim Sa cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, anh có biết không?”
“Không không không... Khụ khụ”. 'Từ Minh sợ hết hồn, anh ta ho khù khụ.
Anh ta sợ Sở Phàm lại phất tay gọi giám đốc của hộp. đêm Kim Sa đến, hỏi xem muốn mua lại nơi này thì cần bao nhiêu tiền... Rồi lại vứt ra tám trăm triệu một tỷ gì đó.
Mặc dù da mặt anh ta dày thật, nhưng cũng không chịu nổi khi bị đánh như thế đâu.
Sở Phàm như cười như không, anh gật đầu: “Đúng thế, anh Từ có gia sản kếch xù, chiều này tôi đã biết rồi, không giống với người bình thường”.
Câu nói lấp lửng của Sở Phàm khiến cho gương mặt Từ Minh nóng bừng đau nhức, anh ta ngượng ngùng vô cùng, chỉ mong có thể khoét đất và chui vào cho xong.
May mà ánh đèn ở nơi này khá tối, mọi người đều không để ý đến vẻ mặt của anh ta.
Khúc nhạc đệm cứ trôi qua như thế, mọi người có mặt ở đây đều xúm xít lấy lòng Tôn Minh Hưng, ai nấy đều cất tiếng ca tụng, Tôn Minh Hưng chiếm hết sự chú ý của mọi người, gương mặt anh ta toát ra vẻ đắc ý và kiêu căng.
“Các bạn, hôm nay có thể tụ tập ở đây đều là do duyên phận, nào nào, chúng ta cùng nâng ly, cạn ly”. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Tôn Minh Hưng cầm ly rượu, bày ra dáng vẻ của người cầm đầu, anh ta lặng lẽ liếc mắt nhìn Sở Phàm rồi ra mệnh lệnh:
“Sở Phàm, anh sang đây, rót rượu cho mọi người đi”.