Bốn mươi triệu, tôi mua lại!
Tuy Sở Phàm nói những lời này rất nhẹ nhàng, nhưng lại vén lên sóng to gió lớn, khiến quản lý và các nhân viên trong quán cà phê đều trợn mắt há mồm, khách hàng xung quanh cũng trợn tròn mắt, thậm chí có người còn bị sặc cà phê, liên tục ho khan.
“Thưa... Thưa anh, anh chắc chắn mua lại tiệm của chúng tôi với giá bốn mươi triệu ư?”, trong đôi mắt xinh đẹp của quản lý đầy sự nghỉ ngờ và khó tin.
Lúc trước cô ta báo giá hai mươi triệu là đã lên giá rất nhiều rồi, bây giờ Sở Phàm lại còn trả gấp đôi, đủ mua lại hai quán cà phê của bọn họ luôn.
Chỉ có Hestia vẫn rất bình tĩnh, cười nhẹ nhàng, với một người có đẳng cấp như Sở Phàm, bốn mươi triệu cũng chỉ như con bò rụng lông mà thôi.
“Ha ha ha, ngây thơ, cô còn tưởng anh ta đang nói thật à?!”, Từ Minh sửng sốt mất hai giây, sau đó ôm bụng cười ha hả, tỏ vẻ vừa châm chọc vừa khinh thường: “Cô nhìn anh ta đi, từ trên xuống dưới chắc chỉ chừng bốn trăm tệ, còn trả bốn mươi triệu á, đúng là buồn cười chết đi được...
Mặt quản lý ửng đỏ, cũng cảm thấy mình bị người ta đùa giỡn.
Mà lúc này, Sở Phàm chỉ tiện tay ném chỉ phiếu ra, trong nháy mắt, nụ cười trên mặt Từ Minh cứng lại. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Anh ta ngạc nhiên nhìn tấm thẻ kia như nhìn thấy quỷ, giật mình la lên: “Đây là thẻ đen của Ngân hàng Hoa Kỳ, số tiền dự trữ ít nhất cũng là một tỷ!”
Là con trai của chủ tịch Ngân hàng Nông nghiệp, sao anh †a có thể không biết được. Nhưng điều khiến anh ta khiếp sợ là loại dân đen như Sở Phàm lại có tấm thẻ ngân hàng này? Vì sao anh lại có?
Chẳng lẽ thẻ này là giả ư?!
Đúng thế, chắc chắn là vậy, chắc chắn là vậy! Từ Minh tự an ủi mình như thế.
“Thưa... Thưa anh, mong anh... mong anh đợi một lát, tôi đi xin chỉ thị của tổng giám đốc...”
Quản lý của tiệm lập tức ngơ ngác, trông Sở Phàm không giống như đang nói đùa lắm, cô ta không dám chậm trễ, vội vàng cầm điện thoại gọi cho tổng giám đốc của quán cà phê.
Mười phút sau, một quý cô ba mươi mấy tuổi, dáng người cao gầy chạy BMW đến tiệm, cung kính đưa một phần hợp. đồng lên:
“Anh Sở, chúc mừng anh, bây giờ quán cà phê này là của. anh”.
Chớp mắt một cái đã lời được hai mươi triệu, mua bán có lời như thế sao không làm, chứ, lợi nhuận nhiều đến thế mà!
Mặt mũi Từ Minh hoàn toàn tối như màu đất, vô cùng choáng váng...
Tên ranh này thật sự bỏ bốn mươi triệu ra mua lại nơi này. rồi?
“Quán cà phê này tặng cho em, sau này rảnh rỗi nhàm chán cũng có một nơi thư giãn”, Sở Phàm nằm tay Hestia nói, khiến gò má cô ấy đỏ ửng như hoa đào nở rộ, cực kỳ cảm động.
Mặc dù với một nữ vương của thung lũng Vui Vẻ như cô ấy, một quán cà phê nho nhỏ chẳng là cái gì cả, nhưng vì là Sở Phàm tặng, cho nên nó trở nên vô cùng quý giá.
“Đồng thời, sau này trong tiệm của tôi nghiêm cấm những kẻ giả vờ giả vịt thế này đi vào, nhìn thôi đã thấy ghê tởm rồi", Sở Phàm không thèm để tâm đến Từ Minh đang trợn mắt há mồm, ôm lấy vòng eo mềm mại của Hestia nhanh chóng rời đi dưới sự cung kính cúi chào của nhân viên.
Xong chuyện rời đi, không nói tên tuổi...
Đám người trong quán cà phê lập tức sôi trào, khách hàng và nhân viên đều bàn tán xôn xao:
“Wow, thật đẹp trai, thật khí phách, vung tay một cái đã ra bốn mươi triệu, làm người phụ nữ của anh ấy đúng là hạnh phúc chết đi được!”
“Thật hâm mộ, dù làm vợ bé, làm tình nhân của anh ấy cũng tốt lắm, hu hu..”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!