Tình cảnh mờ ám ướt át bị một đại mỹ nữ yểu điệu nhào. vào lòng khiến Sở Phàm vừa sửng sốt vừa mơ hồ.
“Thưa anh, thật ngại quá, phối hợp với tôi một chút thôi”, lúc này, Hestia kề sát môi bên tai Sở Phàm nói khẽ.
Cô ấy nhìn sang Từ Minh đang sa sầm mặt ở một bên, hơi bực bội trừng anh ta, cạn lời nói:
“Người này vẫn luôn bám lấy tôi, đuổi mãi không chịu đi, rất đáng ghét, anh giả làm bạn trai tôi, đuổi anh ta đi giúp tôi đi, hì hì”.
Sở Phàm hơi bất đắc dĩ, läc đầu cười.
Câu hồng nhan hoạ thuỷ này không phải không có đạo lý, đại mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành như Hestia, sinh ra trong thời đại nào cũng đều có cấp bậc hoạ thuỷ.
Hơn nữa loại con nhà giàu tự thấy gia thế không tệ mà vô cùng tự tin không chút kiêng dè theo đuổi người đẹp như Từ Minh, Sở Phàm cũng không có thiện cảm gì, gật đầu xem như đồng ý.
“Cảm ơn anh”.
Hestia cười vui vẻ, cô ấy vô cùng thân thiết kéo tay Sở Phàm, cười ngọt ngào, trông hai người giống như một cặp. tình nhân đang yêu nhau tha thiết vậy, không có chút cảm giác gượng gạo nào.
Sở Phàm cũng thấy thú vị, lúc này nữ vương kiêu ngạo lạnh lùng của thung lũng Vui Vẻ, người một tay sáng lập đế quốc thương mại trị giá hai trăm tỷ đô lại trông như một cô gái nhỏ, thật sự có hơi thú vị.
“Thưa anh, bạn trai của tôi đến rồi, mong anh nhường chỗ cho chúng tôi, cảm ơn”, Hestia nói với Từ Minh đang trợn mắt há mồm ở bên cạnh.
Từ Minh giật giật khoé môi, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
Anh ta không ngờ người đẹp phương Tây này lại nói tiếng Hoa thành thạo như thế, lại còn có bạn trai rồi nữa?
Nói vậy, những gì mình nói khi nãy cô ấy đều hiểu, rõ ràng là trêu đùa mình như khỉ mà?!
Từ Minh quan sát Sở Phàm từ trên xuống dưới, trong lòng lại cực kỳ căm tức và khó chịu, thăng ranh này trông cả người còn không có nỗi năm trăm tệ, muốn tiền không có tiền, muốn tài hoa không có tài hoa, chỉ có vẻ ngoài trông được một chút thôi.
Dựa vào cái gì có thể có được người phụ nữ cực phẩm như thế này chứ?
Từ Minh vô cùng ghen tị, muốn la lên phí của trời, ông trời không có mắt!
Nhưng Từ Minh cũng là một tay lão luyện trong tình trường, sao có thể cam lòng rời đi được?
Anh ta chỉnh lại cà vạt của mình, đứng dậy duỗi tay với Sở Phàm, tự tin mà nhiệt tình nói: “Ô, thì ra là bạn trai của quý cô xinh đẹp đây, chào anh, xin tự giới thiệu, tôi tên Từ Minh, làm tài chính ngoại thương, chủ tịch của Ngân hàng Nông nghiệp là bố tôi”.
Anh ta nở nụ cười kiêu ngạo nhìn Sở Phàm: “Nếu đã gặp nhau chính là có duyên, thôi thì kết bạn đi, chúng ta ngồi xuống cùng nhau tán gẫu, thế nào?”
Từ Minh tự thấy mình đang ban ơn cho Sở Phàm, anh ta đường đường là con trai của chủ tịch ngân hàng, nhân vật của giới thượng lưu chân chính, nếu là mọi khi, một người ở tầng dưới chót như Sở Phàm sao mà có cơ hội tiếp xúc với mình được?
Bây giờ anh ta chịu ngồi cùng một bàn với Sở Phàm là phúc phần lớn của anh, mặc dù anh ta có mưu đồ quấy rối bạn gái của Sở Phàm, có mục đích riêng.
Nhưng Từ Minh vẫn cực kỳ có tự tin nheo mắt lại, vô cùng chờ mong hành động tiếp theo của Sở Phàm.
Là vừa mừng vừa lo, là nịnh nọt lấy lòng, hay là biết điều hiểu chuyện, chủ động rời đi, tặng cô gái cực phẩm này lại cho mình.
Nếu là vậy, anh ta không ngại nhận tên này làm đàn em, để anh đi sau lưng mình uống chút canh thịt...
“Không có hứng thú, tạm biệt”.
Nhưng Sở Phàm chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu, ngay cả nhìn Từ Minh một cái cũng lười, ôm vòng eo mềm mại của Hestia trực tiếp rời khỏi.
Bàn tay đang duỗi ra của Từ Minh khựng lại giữa không trung, nụ cười trên mặt trở nên cứng đờ, vô cùng u ám, lúc xanh lúc tím.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!