Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Sau khi trở về từ thung lũng Vui Vẻ, hiếm hoi lắm Sở Phàm mới có mấy ngày bình yên nghỉ ngơi, ngày nào cũng được ở bên con gái, vào bếp nấu nướng, thảnh thơi vô cùng.

Nhưng còn Vân Mộc Thanh, hình như gần đây hơi khó chịu với mình, cho dù thảo luận về vấn đề gì thì cô ấy cũng có thể chuyển đề tài đến Hestia, còn đứng trên đỉnh cao đạo đức chỉ trích mình băng từ “thấy sảc quên bạn, 'yêu râu xanh lịch thiệp gì đấy.

Sở Phàm hơi đau đầu, tình cảnh hiện tại của anh trở nên lúng túng, cơn ghen này cũng khó đối phó ghê.

Nếu cứ tiếp tục phát triển như thế, đến bao giờ mới có thể khiến cho Vân Mộc Thanh hoàn toàn chấp nhận anh, mới có thể công khai thân phận 'bố ruột của Đan Đan đây.

Sở Phàm cảm thấy áp lực nặng nề.

Ngày hôm ấy, Sờ Phàm vẫn đưa Đan Đan đi nhà trẻ như thường lệ.

Tiểu Hổ vẫn đeo balô, đứng đợi trước cổng nhà trẻ từ sớm, vừa nhìn thấy Đan Đan đến, cậu bé vội vàng chạy ra dúi cả đống ăn vặt vào tay cô bé:

“Chị Đan Đan, đây là trà sữa, sô cô la và cả bánh kem mà chị thích nè, lát nữa chị có thể cho em chép bài tập không, xin chị mà..."

Tiểu Hổ trông có vẻ rất đáng thương, cậu bé dè dặt cầu xin.

Đan Đan lặng lẽ nhận lấy hết tất cả đồ ăn vặt, cô bé bĩu môi kiêu ngạo: “Ờ, thấy em đáng thương nên chị cho đó”.

“Nhưng mà phải nói trước nha, đây là lần cuối cùng”. “Cảm ơn chị Đan Đan, em đảm bảo đây sẽ là lần cuối cùng”, Tiểu Hổ nhận vở bài tập bằng cả hai tay, quý như châu báu.

Sở Phàm nhìn hai đứa bé ấy, anh cảm thấy hơi buồn cười, suốt cả tuần nay, lần nào Tiểu Hồ cũng vỗ ngực bảo rằng đây

là lần cuối cùng chép bài t hưng đến ngày hôm sau lại mặt dày mày dạn cầm đồ ăn vặt chạy đi mua chuộc con gái mình.

Nghĩ đến đây, anh vỗ vai Tiểu Hổ đầy ẩn ý: “Nhóc con, đàn ông đàn ang phải đội trời đạp đất, ngày nào cũng chép bài tập của con gái, lẽ nào cháu không thấy quê hả?”

“Hơn nữa, trời càng lúc càng lạnh rồi đó, ngày nào cũng đứng đây đợi Đan Đan, lỡ cảm lạnh bị bệnh thì sao đây?”

Cho dù thằng nhóc này da dày thịt béo không sợ lạnh, nhưng lỡ rét quá con gái mình đổ bệnh luôn thì sao đây?

“Chú ơi, cháu thấy chú nói cũng có lý”, Tiểu Hổ gật đầu trầm tư, lúc Sở Phàm mỉm cười, cảm thấy trẻ nhỏ dễ dạy thì cậu bé nhoẻn miệng cười, hào phóng vẫy bàn tay mũm mĩm của mình:

“Cháu quyết định rồi, ngày mai sẽ kêu bố cháu xây quán cà phê gần đây, sau này cháu sẽ ngồi trong quán uống trà sữa đợi chị Đan Đan, thế thì sẽ không bị cảm lạnh nữa”.

Sở Phàm: ...

Ôi cái thắng nhóc thông minh vặt này, ý của ông đây là như thế hả?

Lúc mặt mũi Sở Phàm vẳn vện vạch đen, hai đứa trẻ đã nhún nhảy đi vào trường.

Tiểu Hổ làm ra vẻ thần bí, cậu bé đắc ý: “Chị Đan Đan, tối hôm qua em mất ngủ, suy nghĩ cả đêm ròng, rốt cuộc cũng nghĩ ra diệu kế, chắc chản có thể làm Liễu Du Du bật khóc, khiến cho mọi người trong lớp cười nhạo nó, trút giận cho. chị...”

Đan Đan nghiêm mặt dạy dỗ: “Tiểu Hổ, em làm vậy là sai, cô đã nói rồi, chúng ta phải có lòng khoan dung, làm người lương thiện, không thể thù dai được, làm sao em lại có thể chọc bạn mình phát khóc kia chứ”.

Tiểu Hổ như bừng tỉnh đại ngộ, cậu bé gật đầu bội phục: “Chị Đan Đan, em hiểu rồi, chị đúng là một cô gái lương thiện, em bái phục chị quá...”

“Nhưng mà, Liễu Du Du là ngoại lệ!”

Cô bé vung năm đấm nho nhỏ của mình, nở nụ cười như ác ma: “Mau lên, mau nói cho chị biết, em tính làm gì nó?”

Tiểu Hổ: “..” Không hổ là chị, em nhìn không thấu, nhìn không thấu... Truyện được cập nhật nhanh nhất tại  metruyenhot nhé cả nhà

Sở Phàm nhìn hai đứa trẻ tung tăng đi vào trong nhà trẻ, anh nở nụ cười yên vui:

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!