“Còn anh đã sớm là rồng thần bay lượn trên chín tầng mây, kiêu ngạo nhìn trời rồi, cả thế giới, đều nằm dưới chân anh”.
Sở Phàm nâng tách lên, cảm thán một tiếng: “Đỉnh cao không khỏi lạnh lẽo, vẫn là nhân gian có khói lửa, cũng có tình người hơn”.
“Cho nên anh mới cố ý lui về ở ẩn, kết hôn sinh con, sống cuộc sống yên bình sao?”
Hestia nhìn Sở Phàm với ánh mắt sâu xa, hơi mất mát nói: “Vả lại tôi cảm thấy vợ của anh hơi có ý kiến với tôi, cũng không thích tôi”.
Hestia thở dài. Trực giác của người phụ nữ thường rất chuẩn.
Mặc dù ban nãy Vân Mộc Thanh luôn mỉm cười với mình nhưng cô ấy vẫn cảm nhận được địch ý và sự bất mãn của đối phương, điều này khiến cho cô ấy thấp thỏm bất an.
“Cô xinh đẹp như vậy, lại còn là nữ thần được ngàn vạn người đàn ông sùng bái, đương nhiên cô ấy sẽ cảm thấy nguy hiểm, lỡ cô cướp tôi đi thì biết phải làm sao?”
Sở Phàm cười cười, anh hiểu rõ về tính ghen tuông của Vân Mộc Thanh.
Nhưng vừa nghĩ đến việc người phụ ấy ghen tuông vì mình, cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn đã đong đầy trong lòng Sở Phàm, chứng tỏ rằng khoảng cách giữa mình và Vân Mộc Thanh mỗi lúc một gần rồi.
Vốn dĩ chỉ là một câu nói đùa, nhưng Hestia lập tức biến sắc khi nghe thấy thế, cô ấy vội vàng đứng bật dậy, nghiêm túc giải thích:
“Mặc dù Hestia rất kính ngưỡng anh nhưng chắc chắn không dám có ý định không yên phận, càng không dám phá hoại gia đình của anh, xin anh minh xét”.
Đôi mắt xanh thăm thẳm của cô ấy rất mực dịu dàng: “Hestia chỉ muốn nhìn ngắm anh từ xa, thế là đã đủ lắm rồi”.
Ông Henry ở trong góc trố mắt ra mà nhìn bọn họ, miệng há to đến mức có thể nhét vừa cả trái dừa. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
“Thượng Đế ơi, đây là cô Hestia lạnh lùng, tự cao tự đại của nhà mình đấy sao?”
Cô Hestia là đứa con gái rượu trong nhà, chỉ cần cô ấy vẫy tay thì số vương công quý tộc, con cái gia tộc giàu có nhất, thanh niên tài hoa điên cuồng theo đuổi bày tỏ tình yêu nhiều như cá diếc vượt sông.
Nhưng dù là như thế, cô chủ nhà mình vẫn luôn †ỏ ra kiêu ngạo, chẳng buồn liếc mắt nhìn những người theo đuổi nữa là.
Mà bây giờ, không ngờ cô ấy lại cam tâm tình nguyện làm Tốp dự phòng' của thanh niên này? Hơn nữa còn là lốp dự phòng nhìn ngắm từ xa, lặng lẽ cho đi sao?
Ông Henry cảm thấy trời rung đất chuyển, thế giới này điên rồi...
Rốt cuộc cái tên này đã nói lời ngon tiếng ngọt gì với cô chủ thế này?
Sở Phàm nhìn người đẹp đáng thương trước mặt mình, anh bất đắc dĩ: “Ngồi xuống đi, tôi không có ý đó, cô đừng căng thẳng làm gì”.
“Hestia, trong lòng tôi, cô là một trong số ít bạn bè chân thành của tôi”, giọng nói của Sở Phàm rất bình tĩnh nhưng lại rất hùng hồn, anh cười dịu dàng, duỗi tay lau giọt lệ vương trên khóe mắt của cô ấy:
“Cô bé bò ra từ trong Thánh điện hoang tàn, cố gắng sinh tồn hồi ấy đã trở thành người đẹp duyên dáng yêu kiều thế này rồi”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!