Lữ Khinh Nga kích động cực kì.
Bà vẫn luôn mong con gái của mình có mối quan hệ tốt với Lục Vân, dù hi sinh nhan sắc cũng đáng giá.
Mạc Thanh Uyển đã lâu không có đột phá gì, Lữ Khinh Nga rất thất vọng
Nhưng tạo hóa trêu ngươi.
Ai ngờ được Lữ Khinh Nga không chỉ tìm được con gái nhỏ mất tích nhiều năm mà đồng thời người bà vẫn luôn muốn tạo mối quan hệ lại là em kết nghĩa của con gái nhỏ.
Này nghĩa là gì?
Cố tình chăm hoa hoa không nở, vô tình cắm liều liễu lại xanh.
Sao Lữ Khinh Nga có thể bỏ qua cơ hội này được!
Dù sao cả hai đều là con gái của mình, ai có quan hệ tốt với Lục Vân cũng được.
Nếu như Lục Vân tham hơn chút nữa, đưa cả hai cho cậu ta cũng có thể.
Cộng thêm cả mình đi, dù sao khuôn mặt và vóc dáng của mình cũng được bảo dưỡng rất tốt, còn có vẻ mặn mà của người phụ nữ từng sinh con.
Khụ khụ!
Không được!
Lữ Khinh Nga vội vàng dừng suy nghĩ tà ác này. lại.
Quá đáng quá rồi.
Bà cũng là người có lòng tự trọng.
Sao có thể làm chuyện có lỗi với chồng mình như. thế được?
Lữ Khinh Nga dừng cương trước bờ vực.
Nhưng có một điều có thể khẳng định là con gái nhỏ của bà, Vương Băng Ngưng tất có hi vọng phát triển quan hệ với Lục Vân.
Ít nhất là có cơ hội hơn Mạc Uyển Thanh.
Vi vậy Lữ Khinh Nga cực kì nghiêm túc tác động tư tưởng cho Vương Băng Ngưng, chọn ưu điểm của Lục Vân mà nói, sao có thế bảo cậu ta là tên đê tiện vô liêm sỉ, đầu bóng loáng được?
Không hiểu chuyện chút nào.
Nhưng Lữ Khinh Nga lật mặt như thế cũng khiến Diệp Khuynh Thành và Vương Băng Ngưng choáng váng.
Thế này là thế nào?
Nghe có vẻ như Lữ Khinh Nga rất thiên vị Lục Vân, dường như Tiểu Lục Vân mới là con trai của bà vậy.
Hai cô gái đều trợn tròn mắt.
Vương Băng Ngưng lấy lại tinh thần, hỏi: “Mẹ, lẽ nào mẹ rất quen thân với Tiểu Lục Vân sao?”