"Không được!" Mạc Thanh Uyển vừa dứt lời thì đột nhiên nghe thấy Lục Vân quả quyết mở miệng nói: "Lục Vân này là đàn ông, đã làm sai chuyện thì phải gánh chịu trách nhiệm. Tôi thừa nhận lúc ấy mình bị ma quỷ ám ảnh, trông thấy cô Mạc đẹp như tiên tử nên mới không nhịn được làm ra chuyện hồ đồ, tôi đáng bị phạt!"
Nhưng trong lòng hắn lại có nhận thức mới đối với Mạc Thanh Uyển.
Mạc Thanh Uyển muốn nói lại thôi.
Lữ Khinh Nga lạnh mặt nói: "Thanh Uyển, đừng thương hại loại người này, thật sự là hắn đáng bị phạt, hơn nữa mẹ cảm thấy phạt như vậy còn chưa đủ nghiêm trọng."
"Tên đầu trọc đáng chết này làm bẩn sự trong sạch của con, chỉ trục xuất sư môn đã coi như lời cho hắn."
Mạc Thanh Uyển kinh ngạc nhìn mẹ mình. Trục xuất sư môn rồi còn chưa đủ nghiêm trọng?
Tựa như cô ở Vân Sơn Thư Viện từ nhỏ đến lớn, nếu có một ngày vì phạm sai lầm mà cô bị Vân Sơn Thư Viện trục xuất thì nhất định sẽ khó chịu cùng cực!
Hơn nữa cũng đâu tới mức làm bẩn trong sạch gì chứ?
Mạc Thanh Uyển không dám gật bừa theo ý mẹ mình.
Lúc này Lữ Khinh Nga đột nhiên nhìn về phía Cốc Thanh Sơn, hừ lạnh một tiếng và nói: "Chuyện xử phạt tên đầu trọc này coi như xong, nhưng Đan Dương Tông các người có phải nên giải thích thêm hay không?”
Cốc Thanh Sơn thấy dáng vẻ được lý không buông tha của Lữ Khinh Nga thì lập tức nhận ra tâm tư của bà, nhưng ông lại giả vờ ngây ngốc nói: "Cô còn muốn giải thích gì nữa?”
"Nói cho tôi biết tin tức người kế thừa ý chí của Thanh Đế"
Quả nhiên là thế.
Cốc Thanh Sơn biết ngay người đàn bà này vẫn đang nhắm vào người kế thừa ý chí của Thanh Đế.
Đầu tiên là mượn chuyện Lục Vân đụng chạm Mạc Thanh Uyển để biểu đạt phẫn nộ, dù đã trục xuất Lục Vân khỏi sư môn thì bà vẫn rất bất mãn, đây là vì làm nền cho bước này thôi.
Quả nhiên là thứ tâm cơ âm trầm.
Cốc Thanh Sơn thầm mắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!