Giữa Mạc Thanh Uyển và tên đầu trọc xem như triệt để hình thành ân oán sống chết.
Cùng lúc đó, trong nơi tiếp đãi khách quý của Đan Dương Tông, Lữ Khinh Nga cũng gặp phải nan đề.
Vì tìm hiểu tin tức về người thừa kế ý chí của Thanh Đế mà bà ấy suýt nói mòn cả miệng.
Nhưng dù ám chỉ hay nói rõ, dù đưa ra điều kiện trao đổi gì thì Cốc Thanh Sơn cũng không mắc lừa.
Lão già này luôn cười ha hả.
Kéo đông kéo tây, nhưng lại không kéo đến điểm mấu chốt.
Lữ Khinh Nga thực sự rất bất đắc dĩ, chỉ có thể thăm dò hỏi: "Vừa rồi lúc ở bên ngoài, tôi tình cờ nghe thấy mấy đệ tử của quý tông nói rằng người thừa kế ý
chí của Thanh Đế là một thanh niên?”
"Ha ha, có lẽ là vậy, những đệ tử kia chỉ suy đoán mà thôi, không tin thật được."
Cốc Thanh Sơn cười ha hả đáp trả, trong lòng lại xem thường, cái gì mà tình cờ nghe thấy, tôi thấy bà là đặc biệt đi hỏi thăm.
Đồ âm hiểm!
Lữ Khinh Nga cần răng nói: "Cốc Tông Chủ không cần đề phòng tôi như thế, mặc dù lập trường của chúng ta khác biệt, nhưng cũng quen biết nhiều năm, chẳng lẽ Cốc Tông Chủ không nể mặt tôi chút nào sao?"
Đan dược của Đan Dương Tông không chỉ để nội bộ Đan Dương Tông sử dụng mà còn thường xuyên bán cho các môn phái khác.
Lữ Khinh Nga từng nhiều lân đến Đan Dương Tông mua đan dược, đi nhiều lần rồi dân dần có quan hệ không tệ với Cốc Thanh Sơn, xem như có chút giao. tình.
Đây cũng là nguyên nhân Vân Sơn Thư Viện phái bà đến tìm hiểu tin tức.
Cốc Thanh Sơn vẫn mang nụ cười ôn hòa mà nói: "Cô Lữ, nếu như là chuyện khác thì tôi nhất định sẽ nể mặt cô, nhưng chuyện này thì xin thứ cho tôi không cách nào bẩm báo."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!